Mắt Bạch Tranh Tranh sáng rỡ, quả nhiên, cậu biết bán manh tỏ ra yếu đuối là có thể đả động tới Maine mà!
Cậu lập tức nhảy khỏi đùi Maine, sau đó đi tới trước quầy phụ kiện, chỉ vào một cái mũ hình sư tử, ý bảo Maine đội lên.
Maine: “???”
Anh nghiêm túc nhìn Bạch Tranh Tranh, rồi lại quay đầu nhìn cái mũ bông xù hình sư tử, rồi lại quay sang nhìn Bạch Tranh Tranh.
Mặc dù nhớ lại Bông Gòn đội mũ hổ trắng rất đáng yêu, nhìn mềm mụp, nhưng không có nghĩa là một meo ngầu ngời ngời như anh cũng hợp đeo thứ này.
Nếu hôm nay anh đội mũ sư tử, vậy cái ngày mà thân phận hình người của anh để lộ ra ánh sáng, dám cá cư dân mạng đẩy anh lên hot search mất.
Thế nào mấy người trong nhà cũng lôi bức ảnh ra chọc anh.
Hơn nữa, nhìn anh thế này làm gì có ai để ý?
Không, tuyệt đối không thể đội!
Chết vì sĩ diện, Maine coi hình tượng hơn mạng sống nóng nảy, anh đột nhiên đổi tư thế ngồi xổm, giẫm chân sau nhảy lộp bộp phi thẳng ra sau cách 4 5 mét.
Bạch Tranh Tranh: “???”
“Meo?”
Bạch Tranh Tranh hết sức kinh ngạc, tên Maine này đúng là không có đạo đức mà, đã nói cùng cậu đội mũ nhưng giờ sao tạo phản rồi?
Bạch Tranh Tranh mếu máo, Maine cách cậu 4 5 mét. Hai con mèo nghiêm túc nhìn đối phương, Maine chậm rãi đứng dậy, chân lùi về sau, bày ra tư thế cảnh giác sẵn sàng chiến đấu.
Khán giả trong phòng livestream cũng sốt ruột cả lên:
“Aaaa kích động quá, cặp này chuẩn bị đánh nhau rồi hả?”
“Trời ơi, tụi này tới xem các meo yêu đương chứ không phải xem đánh nhau, mèo sư tử với mèo rừng kế bên đánh nhau suốt buổi trưa rồi đó!”
“Đội hàng xóm đánh nhau thì tui còn hiểu, nhưng mà đội này thì tui không hiểuuu!”
“Bông Gòn đáng yêu như thế, hơn nữa cậu ấy trời sinh đã có gen cáo vàng hấp dẫn thú nhân, sao Maine lại muốn đánh Bông Gòn, anh ta là ma quỷ ư?”
“Lặp lại lần nữa, ổng không xứng có vợ! Xứng đáng làm meo độc thân!”
“Nếu đánh thật Bông Gòn nhất định không đánh lại Maine, cậu ấy nhỏ như thế, Maine một vuốt thôi là đủ để đè cậu ấy nằm úp, @Meo Cũng Muốn Yêu Đương, mau ra đây làm việc! Mau đi tóm Maine lại!”
…..
Khán giả trong phòng livestream lo lắng bất an, nhưng Bạch Tranh Tranh lúc này lại không hề nao núng.
Cậu đối mắt với Maine mấy phút, đột nhiên Bạch Tranh Tranh hành động.
Đồng tử Maine co rụt lại, lông dựng đứng lên.
Anh sợ cục bông gòn này lại bám lên người mình kêu meo meo như lúc nãy, vậy nên anh nhất định phải giữ vững khoảng cách với nhóc dính người này…
Hửm?
Maine trơ mắt nhìn Bông Gòn đột nhiên xoay người, nhanh nhẹn ngậm cái mũ hình sư tử xuống, sau đó xoay người vọt về hướng Maine.
Maine: “!!!”
Maine phản ứng nhanh nhạy, khoảnh khắc Bông Gòn ngậm mũ sư tử xuống, anh lập tức chạy như điên.
Mũ sư tử có hơi to, Bạch Tranh Tranh cắn trong miệng, lê mũ dưới đất, cậu chạy chưa được hai bước đã giẫm phải mũ, trượt chân té cái bịch, mặt Bạch Tranh Tranh tiếp đất, cậu “méo” hét thảm một tiếng, cả người lăn lông lốc.
Toàn thân cậu lật ngửa, cái đuôi lông xù nhỏm lên không trung. Khán giả trong phòng livestream bất lực nhìn cậu ngã xuống đất, bốn măng cụt chổng lên trời.
Khán giả: “…..”
Bạch Tranh Tranh: “……”
Bạch Tranh Tranh ngã đến đơ người, chóp mũi cậu vốn có màu phấn hồng, bây giờ đã biến thành màu đỏ.
Bạch Tranh Tranh sững sờ mất 3 giây, nước mắt cậu nhanh hơn suy nghĩ một bước tí tách chảy ra.
Phòng livestream:
“!!!”
“Aaaaa vợ tui khóc rồi cậu ấy khóc rồi làm sao đây!”
“Tên Maine kia hơi quá đáng rồi đó, không phải chỉ đội một cái mũ thôi sao, hà tất phải đến mức đó? Bông Gòn khóc cả rồi, nhất định cậu ấy đau lắm.”
“Vợ ơi đừng để ý đến tên khốn kia nữa, có hoàn thành nhiệm vụ hay không cũng không sao, tới tìm tui nè, để ông xã thổi cho vợ.”
“Haizz, Bông Gòn cũng thảm quá đi thôi, sao lại ở cùng một nhóm với Maine chứ? Chỉ cần đổi sang mèo sư tử, đảm bảo đội cậu ấy lên đầu.”
…..
Maine vừa chạy vài bước đã nghe tiếng kêu thảm thiết kia, anh lập tức quay đầu lại, trơ mắt nhìn Bông Gòn bổ nhào, cái mũi đỏ bừng.
Maine: “…..”
Hóa ra nhóc mèo này không chỉ thích gây họa cho người khác, mà còn kéo họa đến thân mình luôn à?
Maine chần chừ một giây, sau đó xoay người chạy lại bên cạnh Bông Gòn, anh cúi đầu định xem vết thương của Bông Gòn thế nào.
Kết quả Bạch Tranh Tranh vốn đang chảy nước mắt sinh lý vì đau, vừa thấy Maine tới lập tức biến thành nhóc mít ướt hai mắt đẫm lệ.
“Gư gư gư~”
Chỗ này cần phải giải thích một chút, Bạch Tranh Tranh thực sự không hề cố tình kêu như thế, hiện tại dây thanh quản của cậu là một con mèo, lúc khóc thì tiếng kêu như thế đó.
Bông Gòn “gư gư” rồi lại “meo meo”, càng kêu càng tội nghiệp, đáng thương và tủi thân kêu “gư gư gư” liên tục, trái tim Maine bất giác loạn nhịp.
Móng vuốt Maine cào xuống sàn, trong tiếng kêu “gư gư” không ngừng của Bông Gòn, anh đột nhiên giơ chân trước lên, đệm thịt màu đen mềm nhũn vỗ lên miệng Bông Gòn.
Maine phức tạp dùng ánh mắt bày tỏ sự hung dữ: Còn gư gư nữa! Còn gư nữa không! Lát nữa tôi cho cậu gư gư đủ luôn!
Bạch Tranh Tranh: “……”
Bạch Tranh Tranh thần kỳ đọc hiểu ánh mắt của Maine, cậu tự giác câm miệng.
Cuối cùng dưới sự kiên trì không ngừng của Bạch Tranh Tranh, Maine bị hành hạ cả thể xác và tinh thần quỳ rạp dưới đất, mặc kệ Bông Gòn với lỗ mũi đỏ bừng đội mũ trùm sư tử cho mình.
Một anh mèo ngầu lòi đội mũ sư tử lập tức biến thành anh trai đáng yêu, Bạch Tranh Tranh chạy vòng vòng quanh Maine, cực kỳ hài lòng với “tác phẩm” của mình.