Show Hẹn Hò Thực Tế Meow

Chương 14: Maine xù lông

Bạch Tranh Tranh: “Meo meo?”

Một người máy một mèo cứ thế trao đổi một cách “không có chướng ngại”, cuối cùng người máy đã đuổi kịp Maine.

Bạch Tranh Tranh đắc ý cực kỳ, coi đi, dù là một con mèo nhưng mà cái đầu của cậu là một sự tồn tại siêu việt đó!

Con mèo bình thường có tư duy tốt được như vậy không? Sao có thể nghĩ đến việc đi nhờ xe chứ!

Nhìn đi tên Maine kiêu ngạo kia, sắp bị tui vượt qua rồi!

Trung tâm thương mại mới tới giờ mở cửa, lúc này chưa có nhiều khách, mọi thứ trong trung tâm đều được quản lý cơ giới hóa, thậm chí còn không có nhân viên.

Trước cánh cửa rộng mở, Maine bình tĩnh nhìn Bạch Tranh Tranh ưỡn ngực đứng trên đầu người máy, mặt mày đắc ý, một đường kêu “meo meo” liên tục.

Giống như đoàn tàu đi ngang qua vậy.

Maine: “…..”

Sau một giây sửng sốt, Maine lập tức phản ứng lại, chạy nhanh mấy bước đuổi theo, nghiêm túc nhìn chằm chằm Bạch Tranh Tranh.

Cục bông gòn này định làm gì? Cho dù muốn nổi thì cũng đâu đến mức phải gây chú ý đến vậy chứ?

Người máy AI ở trung tâm thương mại đều được kết nối với máy chủ, nói cách khác, một khi có người gây hư hao cho người máy, hoặc quấy rối công việc của người máy, hoặc lấy đồ không trả tiền, làm trái với trình tự công tác của người máy, thì người máy sẽ phát ra cảnh cáo trước, chờ sau khi cảnh cáo nhưng vẫn không có kết quả, nhân viên quản lý của trung tâm thương mại sẽ dẫn theo bảo vệ tới đây!

Maine vươn chân trước đập lên trán mình.

Cứu mạng, ở cùng nhóm với cục bông gòn này thật sự rất mất mặt.

Maine bị hành động của cậu làm choáng váng tới hít thở không thông rồi.

Maine nhe răng với Bông Gòn, thấp giọng “gừ” một tiếng, ý là cảnh cáo Bạch Tranh Tranh đừng làm chuyện dọa người nữa, mau đi xuống!

Không thấy mắt người máy chớp đỏ càng nhanh sao?

Bạch Tranh Tranh không hiểu ý Maine, cậu đứng trên đầu người máy, cuối cùng cũng được nhìn xuống Maine, dù sao người máy vệ sinh cũng cao hơn Maine.

Bạch Tranh Tranh nghiêng đầu với Maine: “Meo?”

Anh cũng muốn lên đây hả?

Bạch Tranh Tranh hơi khó xử, dù sao hồi nãy Maine đi nhanh còn không thèm đợi cậu, kết quả bây giờ thấy cậu có xe đi nhờ thì lại muốn đi ké!

Bạch Tranh Tranh do dự một giây, thôi bỏ đi, tất nhiên chọn cách tha thứ thôi, làm được gì giờ? Người ta là Maine siêu lạnh lùng đó!

Bạch Tranh Tranh ngồi xổm trên đầu người máy, cậu ngó xuống, mắt lập tức sáng rực, cậu dùng chân chỉ vào cái bệ hình tròn, nghiêng đầu với Maine đang chạy chậm theo sau: “Meo meo!”

Ngồi xổm ở đây nè!

Cái bệ khá rộng rãi, mặc dù dáng người Maine khá cao lớn, nhưng ráng chen bốn cái măng cụt và thu đuôi lại thì cũng miễn cưỡng ngồi vào được.

Maine hoàn mỹ tiếp thu được ý của Bạch Tranh Tranh: “???”

Khán giả trong phòng livestream:

“Cái gì? Bông Gòn thế mà muốn rủ Maine lên ngồi xổm cùng? Có gì thì mất mặt chung?”

“Ngại quá, tưởng tượng ra cảnh đó tự nhiên muốn cười ha ha ha ha ha.”

“Nhìn biểu cảm ghét bỏ của Maine là biết, nếu cặp này thành đôi tui livestream ăn shit cho coi!”

……

Lúc này, người máy vệ sinh đã nhắc nhở 5 6 lần, thấy nhóc thú nhân trên đầu vẫn chưa chịu xuống, nó nhất thời bối rối, trình tự tự động chuẩn bị gửi đến máy chủ.

Chỉ cần có một phản ánh, bảo vệ của trung tâm thương mại sẽ lập tức được điều động, sau đó cục bông trên đầu người máy sẽ bị bảo vệ ngăn lại và phạt tiền, sau đó bắt cậu giải trình, hơn nữa còn livestream cho toàn bộ tinh tế coi!

Mà thân là đồng đội, Maine không nghĩ mình có thể bỏ mặc không quản.

Maine nhìn Bông Gòn liên tục giục anh lên ngồi xe người máy, trong lúc sốt ruột, đột nhiên một cái chân chồm lên, sau đó tung người nhảy qua. Cả con mèo nhảy lên, Bạch Tranh Tranh ngửa đầu lên, đúng lúc nhìn thấy Maine ngầu đét với dáng vẻ bi thảm nhào tới trước mặt cậu.

Bạch Tranh Tranh bị sắc đẹp dụ dỗ ngây người một giây, chớp mắt cậu đã bị Maine ngậm cổ, chưa đến 3 giây, hai mèo một lớn một nhỏ đã nhanh chóng thoát khỏi hiện trường gây án. Maine phóng đi, trực tiếp lao lên thang cuốn xông lên lầu 2.

Bạch Tranh Tranh: “…..”

Maine đi đằng trước còn quay đầu lại nhìn cảnh báo của người máy đã được tắt đi, trễ chút nữa là anh đã chết vì xấu hổ với cục bông gòn này rồi!

Maine đầu đầy vạch đen, sau khi đi vào khu vực họ mèo của cửa hàng Trảo Trảo, anh lập tức nhả Bông Gòn ra, ghét bỏ liếc cậu một cái, khó chịu lè lưỡi.

Bạch Tranh Tranh nghiêng đầu nhìn anh: “Meo?”

Có phải Maine biết người máy vệ sinh không thể lên lầu nên mới cố tình dẫn cậu lên không?

Wow, miêu phẩm tốt quá.

Để cảm ơn, Bạch Tranh Tranh tiến lên, thân thiết cọ cọ vào người Maine, dùng cách của loài mèo cảm ơn Maine.

“Meo~”

Maine: “!!!”

Cả người anh nháy mắt cứng đờ, lông xù lên, lập tức nhảy cẫng lên 3 mét, sau đó phóng ra chỗ khác cách đó 3 mét.

Bạch Tranh Tranh: “…..”

Cậu nhìn chằm chằm vào Maine, Maine vô cùng phức tạp, thậm chí trong đôi mắt đó còn có chút bối rối.

Khán giả trong phòng livestream cười như điên.

“Có phải Maine lè lưỡi vì ghét bỏ Bông Gòn đúng không? Thế mà có meo nỡ ghét Bông Gòn ư?”

“Nhìn điệu bộ nhảy cẫng lên 3 mét kia kìa, cứ như trai tơ bị đùa giỡn vậy há há há.”

“Nhìn Bông Gòn vô tội chưa kìa, cậu ấy chỉ đơn giản là muốn cảm ơn Maine thôi mà, cậu ấy đã làm gì sai đâu!”

……

Nhưng Maine nào biết Bông Gòn muốn cảm ơn mình nên mới cọ mình.

Anh cứ tưởng tính Bông Gòn là thế, bởi vì từ lúc bắt đầu chương trình cục bông gòn này cứ kêu meo meo, không có chuyện gì thì dán meo này cọ meo kia, bất kể là mèo đực hay mèo cái, chỉ cần xuất hiện trước mặt cậu là cậu sẽ lên dụi.

Còn Maine dù là hình thú hay hình người đều không thích tiếp xúc thân mật với người khác, đây cũng là nguyên nhân anh luôn xa cách với các meo.