Show Hẹn Hò Thực Tế Meow

Chương 13: Đi ké xe

Bạch Tranh Tranh đuổi theo, nhìn thấy hai con mèo nhảy lên chiếc máy bay hình tròn màu bạc, nhìn rất ngầu, không biết nguyên lý bay là gì, thứ tròn tròn đó cứ thế bay đi.

Khán giả ở phòng livestream cũng thấy được, kinh ngạc bảo: “Đỉnh vậy, show kỳ này chơi lớn đó! Hồi nãy mèo rừng đã lên một chiếc xe bước nhảy, sau đó mèo sư tử lại lên một chiếc X-30, mèo Xiêm và mèo Anh chân ngắn cũng có xe bước nhảy, đến cả Ragdoll và Chinchilla cũng không khác gì! Quả nhiên là nơi những chiếc siêu xe tập hợp!”

“Từ lâu đã nghe nói khách mời kỳ này của show toàn là người có máu mặt, thậm chí còn có người của thành phố Thiên Không tới, mỗi người một chiếc xe bước nhảy không phải chuyện bình thường sao?”

Xe bước nhảy là sản phẩm phi hành khí mới nhất và đắt nhất, sau đó là X-30.

Xe bước nhảy vừa ra mắt, gần như đã trở thành phi hành khí chuyên dụng cho các thế gia giàu có, có hệ thống phòng vệ tiên tiến nhất, nghe nói bên trong còn có không gian chứa đựng. Quan trọng nhất là còn có công năng bước nhảy không gian, có thể trực tiếp tiến vào vũ trụ.

Bạch Tranh Tranh không hiểu những thứ này, cậu chỉ cảm thấy ngầu quá đi thôi, một quả cầu tròn vo thế mà có thể bay được trên trời, trực thăng cũng không được như vậy đâu.

MC biết Bạch Tranh Tranh là người nghèo nhất trong số 8 khách mời, dù sao cậu ký với công ty 3 năm mà chưa từng được sắp xếp bất cứ công việc gì. Mỗi tháng phải chắt chiu mà sống, hơn nữa còn cắt đứt liên hệ với gia đình, một năm gần nhất thậm chí luôn sinh hoạt ở khu dân nghèo.

Cho nên MC trực tiếp để Maine dẫn cậu đi.

Vì thế một phi hành khí thuần màu trắng chậm rãi dừng trước mặt Bạch Tranh Tranh, đây cũng là xe bước nhảy kiểu mới nhất được sản xuất từ nhà máy phi hành khí lớn nhất của tập đoàn Mặc Thạch.

Phòng livestream điên lên rồi: “Má ơiiiii, xe bước nhảy có màu trắng hồi nào vậy?”

“Nghe nói màu trắng được thiết kế riêng, toàn bộ tinh tế chỉ có 10 cái, bên trong hệ thống điều khiển phi hành khí còn khắc riêng tên người sở hữu.”

“Aaaaa hồi nãy mới đi thăm dò tên 10 người sở hữu, phát hiện thông tin của họ đều được bảo mật, đáng ghét!”

“Thế có nghĩa là Maine rất có thể là dân hộ khẩu ở thành phố Thiên Không! Bởi vì phi hành khí của anh ấy là đắt nhất!”

“Đồng ý, nghe nói màu xanh da trời và màu trắng là màu dễ ẩn giấu nhất, cho nên người càng giàu càng thích phi hành khí có hai màu này. Nếu Maine không có tiền, sao anh ấy có thể mua được màu trắng?”

…..

Trong phòng livestream thảo luận sôi nổi, thậm chí nhờ chiếc phi hành khí màu trắng này lên sân khấu, phòng livestream của nhóm Maine và Bạch Tranh Tranh trực tiếp bị đẩy lên bảng hot search.

Chỉ trong thời gian ngắn, người có theo dõi show hay không đều vọt vào phòng livestream, chỉ vì muốn chiêm ngưỡng chiếc phi hành khí trị giá 1 tỷ tinh tệ.

Bạch Tranh Tranh dè dặt ngồi trên đệm mềm trong phi hành khí, cậu nhìn Maine dựa vào ghế dựa, thiệt muốn tới hít hà, nhưng lại bị biểu cảm lạnh lùng của Maine dọa lui.

Đáng ghét, một meo ngầu đét như thế, đời này có thể sờ một tí là cậu thỏa mãn rồi QAQ.

-

Cửa hàng Trảo Trảo nằm ở lầu hai khu thương mại lớn nhất trung tâm đế quốc, đó là một cửa hàng tổng hợp trang phục cho hình thú cỡ lớn.

Sau khi Bạch Tranh Tranh và Maine tới cửa hàng, nhân viên đã đeo cho họ một chiếc vòng cổ màu xanh dương có đính chiếc chuông nhỏ màu trắng cho một lớn một nhỏ, đây là thẻ thông hành cho họ khi ở cửa hàng Trảo Trảo.

Sau khi nhân viên rời đi, hai bé mèo đeo chuông nhỏ tự mình tìm tới cửa hàng Trảo Trảo.

Cửa hàng rất lớn, không biết khu vực dành cho mèo ở đâu. Những chiếc kệ rất cao và rất lớn, Bạch Tranh Tranh vừa bước vào cửa hàng đã choáng ngộp bởi những dãy hàng hóa phức tạp như mê cung, cậu chỉ có thể nhấc cái chân ngắn chạy bước nhỏ theo sau Maine cao lớn.

Nhưng mà tính cách của Maine cũng lạnh lùng như vẻ ngoài của anh.

Anh cao lớn chân dài, đuôi vung vẩy, chỉ vài bước đã bỏ xa Bạch Tranh Tranh.

Đôi mắt như ngọc bích của Bạch Tranh Tranh trợn trừng, cậu chạy nước rút cố gắng đuổi theo Maine.

Nhưng Maine đi quá nhanh, Bạch Tranh Tranh thờ hồng hộc, chuông trên cổ kêu leng keng leng keng, nhưng vẫn chưa đuổi theo kịp.

Nhìn điệu bộ của Maine chắc hẳn anh biết đường, nói không chừng con sen của anh thường dẫn anh đến cửa hàng Trảo Trảo mua đồ!

Bạch Tranh Tranh chua chát trong lòng, dù sao meo nào mà không muốn có một con sen chứ!

Phòng livestream bối rối:

“Uầy, anh Maine này hơi quá đáng rồi đó, không thấy vợ tui sắp đuổi không kịp rồi sao!”

“Tên Maine này xứng đáng ế nhệ! Anh không xứng có vợ.”

“Bông Gòn không theo kịp, hình như cậu ấy không biết đường, lỡ lạc đường thì sao?”

“Aaaaa, vợ yêu xinh đẹp của tui, lỡ cậu ấy bị ai quắp chạy mất thì sao!”

“Tui nhìn mà vội muốn chết, cửa hàng Trảo Trảo đúng không! Bây giờ ông đây chạy qua dẫn đường cho vợ liền!”

……

Phòng livestream vô cùng hot, số người xem trên tinh võng đã hơn một triệu, rất nhiều người lo lắng cho Bạch Tranh Tranh, đồng thời hết sức bất mãn với Maine.

Trước mắt Bạch Tranh Tranh đều có cp với mèo sư tử, mèo rừng, thậm chí có cả Chinchilla, nhưng không có cp với Maine.

Bởi vì tất cả mọi người đều thấy được Maine là khách mời nam không có triển vọng nhất.

Bạch Tranh Tranh không đuổi theo kịp Maine, nhưng mà trung tâm thương mại thật sự quá lớn, cậu thì hơi mệt, thế là ngồi xổm tại chỗ nghỉ ngơi.

Lúc này, một người máy quét rác đi ngang qua.

Người máy cao cỡ 1 mét, có phần đế đỡ hình tròn, nó đang dọn dẹp theo quy đạo được lập trình sẵn.

Mắt Bạch Tranh Tranh sáng rỡ, cậu chạy lên vài bước, nhảy lên đế của người máy, sau đó lấy đà nhảy lêи đỉиɦ đầu người máy.

Hai mắt người máy lập tức hiện lên màu đỏ, tiếng máy móc cảnh cáo lập tức vang lên: “Xin đừng quấy nhiễu người máy làm việc.”

Bạch Tranh Tranh nghiêng đầu: “Meo meo?”

Cho tui đi ké một đoạn được không?

Người máy vừa đi vừa cảnh cáo: “Xin đừng quấy nhiễu người máy làm việc.”