Phía trước đường là một ngã tư, về nhà cần rẽ phải. Nhưng Giang Húc sau khi liếc nhìn gương chiếu hậu thấy chiếc minibus vẫn đi phía sau, cuối cùng lại xoay tay lái sang trái, cho xe rẽ trái.
Đối phương vẫn tiếp tục bám sát theo phía sau.
Một lần có thể là ngẫu nhiên, nhưng hai, ba lần liền không phải.
Giang Húc lập tức nâng cao cảnh giác. Thừa lúc đối phương chưa kịp phản ứng, anh đạp mạnh chân ga, tăng tốc xe, nhanh chóng hòa vào dòng xe cộ đông đúc.
Chiếc minibus trắng cuối cùng cũng bị bỏ lại phía sau.
Thẩm Tri Hạ vẫn còn đang mơ màng chìm vào giấc ngủ. Khi xe chạy qua đoạn đường gồ ghề, đã xóc nảy lên khiến cô bừng tỉnh dậy.
Mở mắt ra, đập vào tầm mắt cô là khung cảnh xa lạ.
Ngoài cửa xe, những tòa nhà san sát nối tiếp nhau. Quay sang nhìn Giang Húc, cô phát hiện ra biểu cảm của anh không hề nhẹ nhõm.
Thẩm Tri Hạ còn tưởng rằng Giang Húc đang phiền lòng vì chuyện của công ty.
.....
Cho đến khi xe tiến vào khu biệt thự, Thẩm Tri Hạ bất ngờ thấy Khương Nghệ đã quay trở về, cuối cùng cô cũng hiểu nguyên nhân.
"Hạ Hạ, con không xảy ra chuyện gì là tốt rồi, làm dì sợ muốn chết."
Ngay sau khi nghe được tin tức, Khương Nghệ đã vội vã từ Nam Sơn trở về, đến máy ảnh cũng chưa kịp lấy.
Đây không phải lần đầu tiên Thẩm Tri Hạ gặp phải tình huống này, nên phản ứng của cô khá bình tĩnh.
Ngược lại là Khương Nghệ thì lại không thể giữ được bình tĩnh nổi.
Bà là người luôn sống tự do bên ngoài giới giải trí, nên Khương Nghệ không thực sự hiểu được những mưu mô, cạm bẫy trong giới này.
Sự cố xảy ra tại phim trường, cộng thêm việc Tiểu Ngư phát hiện có người theo dõi ở chỗ chuyển phát nhanh nơi chung cư của Thẩm Tri Hạ, tất cả đã nói lên sự đáng sợ của giới giải trí.
Chỉ cần nghe Tiểu Ngư miêu tả sơ qua sự việc, Khương Nghệ đã cảm thấy rùng mình.
Bà càng không thể tưởng tượng nổi việc Thẩm Tri Hạ phải một mình đối mặt với tình huống đó.
......
Thẩm Tri Hạ khuyên nhủ mãi mới có thể trấn an được Khương Nghệ.
Nhưng kết quả vẫn không lay chuyển được bà.
Không còn cách nào khác, Thẩm Tri Hạ đành phải quay sang nhìn Giang Húc cầu cứu.
Khương Nghệ bật cười trước phản ứng của Thẩm Tri Hạ: "Con nhìn nó làm gì? Ý kiến của nó không quan trọng."
Sau nửa giờ bàn bạc, kết quả chính là, trước khi anh trai Thẩm Tri Hạ trở về nước, cô sẽ tạm thời ở lại nhà họ Giang để đảm bảo an toàn.
Trước đó, Khương Nghệ còn ngập ngừng không dám kể chi tiết với Thẩm Tri Hạ về việc bị fan cuồng theo dõi.
Tuy nhiên, Tiểu Ngư thì không như vậy, chỉ vài câu đã giải thích toàn bộ sự việc.
Vì mấy ngày trước Thẩm Tri Hạ đều ở lại nhà họ Giang, nên Tiểu Ngư đã thay cô quay về chung cư lấy ít quần áo và đồ dùng cá nhân, tiện thể kiểm tra chỗ chuyển phát nhanh.
"Đó là... một bưu kiện bất thường," Tiểu Ngư kể lại, giọng nói vẫn chưa hết rùng mình sau nỗi sợ. Dù đã trấn tĩnh hơn, nhưng cô vẫn không muốn nhớ lại cảm giác ghê rợn ấy.
Đi kèm với bưu kiện đó còn có những bức ảnh chụp lén Thẩm Tri Hạ tại bệnh viện.
Cũng may là an ninh bảo vệ ở bệnh viện nơi Thẩm Tri Hạ điều trị được thực hiện tốt, khiến fan cuồng không thể đột nhập vào mà chỉ có thể chụp ảnh từ xa qua cửa sổ.
Dù vậy, những bức ảnh ấy vẫn khiến người khác cảm thấy kinh tởm và bất an.
"Chị Tằng đã nhờ bệnh viện kiểm tra camera giám sát. Tên fan cuồng đó rõ ràng là thường xuyên theo dõi chị" Tiểu Ngư nói.
Quả thật là một tên fan cuồng thường xuyên theo dõi.
Thẩm Tri Hạ rốt cuộc cũng nhận ra ánh mắt như kim chích sau lưng cô khi ở công viên Hải Dương không phải là ảo giác – mà xuất phát từ chính kẻ đã âm thầm theo dõi cô bấy lâu nay.
Thẩm Tri Hạ thuận tiện thể kể lại sự việc này cho Tiểu Ngư, hy vọng cô sẽ có thêm manh mối để điều tra, đồng thời dặn dò: "Việc này tạm thời đừng nói cho anh trai chị biết. Chị sợ anh ấy lại bỏ dở công việc mà vội vàng trở về."
Với tính cách bảo vệ em gái quá mức cực đoan của Thẩm Thời Dụ. Chắc chắn anh sẽ như lần trước, bỏ hết công việc mà quay về ngay lập tức.
Lịch trình của nghệ sĩ có thể bị những kẻ đầu cơ nắm được, nhưng thông tin cá nhân lại hiếm khi lộ ra.
Đặc biệt là lần này, việc Thẩm Tri Hạ đến công viên Hải Dương là ý định nảy ra nhất thời mà không hề có kế hoạch từ trước.
Có vẻ như fan cuồng đã bám đuôi Thẩm Tri Hạ ngay từ khi cô xuất viện, thậm chí còn tìm được đến tận chung cư của cô. Việc hắn biết vị trí phim trường thì lại càng dễ hiểu hơn.
Chị Tằng đã cho người đến lục soát toàn bộ phòng nghỉ của Thẩm Tri Hạ từ trên xuống dưới. Và đúng như dự đoán, họ đã phát hiện ra một vài món đồ lạ ở đáy ngăn kéo bàn trang điểm.
Nếu không phải trong thời gian qua, vì Thẩm Tri Hạ bị thương nên ít ở phim trường, có lẽ cô đã sớm phát hiện ra.
Sự lục soát của chị Tằng tại phim trường đã gây không ít ồn ào, khiến Kỷ Uyển ở phòng kế bên cũng nghe thấy.
Tiếc là do phòng nghỉ cách âm quá tốt, Kỷ Uyển chỉ có thể nghe lỏm được vài câu, cũng không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Cuối cùng, cô buộc phải hạ mình nhờ trợ lý đi dò la, nhưng vẫn không thu hoạch được thông tin gì đáng giá.
"Chị Tằng bảo rằng Thẩm tiểu thư làm rơi một chiếc hoa tai nên đang tìm kiếm."
Lý do này đưa ra có thể lừa được trợ lý mới vào nghề, nhưng với Kỷ Uyển thì không dễ lừa như vậy.
Cầm điện thoại phân vân suốt cả buổi, cuối cùng sau khi chỉnh sửa và xóa đi không biết bao nhiêu lần, Kỷ Uyển chỉ miễn cưỡng gõ ra ba chữ đơn giản:
【Kỷ Uyển: Còn sống không?】
Thẩm Tri Hạ: “……”
Thực tế, kể từ khi hai người thông qua người quen mà kết bạn, số lần họ trò chuyện chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Ban đầu, cả hai vốn không ưa nhau. Sau này, khi biết Thẩm Tri Hạ mù quáng theo đuổi Giang Húc, Kỷ Uyển lại càng khinh thường hơn.
Dù biết rõ nguyên nhân khi Kỷ Uyển nhắn tin, Thẩm Tri Hạ vẫn cố tình đổi chủ đề.
【Thẩm Tri Hạ: Phim mới của cô là cổ trang à?】
【Kỷ Uyển: ……】
【Kỷ Uyển: Cô còn sống là tốt rồi.】
Trước đây, nhờ Thẩm Tri Hạ kéo cô lại mới giúp cô bảo vệ được mạng.
Dùng tiền để trả ơn thì quá tầm thường, nhưng không làm gì thì càng khiến cô áy náy hơn.
Cho nên, sau khi suy nghĩ cẩn thận, Kỷ Uyển quyết định đưa ra lời đề nghị:
【Kỷ Uyển: 《Diễn Nghệ Chi Lộ》đã gửi lời mời cho tôi, muốn tôi làm giám khảo.】
Dù nói là được mời, nhưng thực chất đây chỉ là cách Kỷ Uyển khéo léo đưa ra lý do để nhường lại.
《Diễn Nghệ Chi Lộ》hiện tại đang là chương trình rất hot, chuyên về thi đấu kỹ năng diễn xuất, đầy cạnh tranh trong giới giải trí.
Kỷ Uyển đã phải nỗ lực rất nhiều, vượt qua không ít khó khăn mới có thể giành được vị trí giám khảo.
Nhường lại cơ hội này cho Thẩm Tri Hạ thật sự là một đánh đổi lớn, bởi đây là nguồn tài nguyên quý giá nhất mà cô có vào lúc này.
【Kỷ Uyển: Nếu cô có hứng thú, thì tôi có thể nhường...】
Trong giới giải trí, việc dùng tài nguyên để trao đổi ân tình đã trở thành một điều hết sức quen thuộc.
Nhưng khi Kỷ Uyển còn đang soạn dở tin nhắn, thì bên kia Thẩm Tri Hạ đã gửi đến một tin nhắn khác:
【Thẩm Tri Hạ: Cô cũng nhận được lời mời từ chương trình này?】
Cái chữ "cũng" này chứa đầy ẩn ý, khiến Kỷ Uyển lập tức cảm thấy có linh cảm chẳng lành.
Quả nhiên, ngay sau đó, liền thấy trên màn hình xuất hiện một tin nhắn mới.
【Thẩm Tri Hạ: Họ cũng gửi lời mời cho tôi, nhưng vì lịch trình đã kín nên tôi từ chối.】
Lịch trình kín… nên từ chối…
Lời này, nếu do người khác nói ra có thể xem như là đang ngầm khoe khoang. Nhưng nếu xuất phát từ miệng Thẩm Tri Hạ...
Kỷ Uyển hít một hơi thật sâu, véo mạnh vào đùi mình để bản thân không bật ra khỏi ghế mà xuyên qua màn hình bóp chết Thẩm Tri Hạ.
Thẩm Tri Hạ hoàn toàn không nhận ra rằng mình vừa vô tình chạm phải vảy ngược của Kỷ Uyển.
Đang định gửi thêm tin nhắn thì bỗng thấy trên màn hình hiện lên một dấu chấm than rõ to, kèm theo thông báo từ hệ thống.
"Bạn hiện không phải là bạn tốt của đối phương, xin hãy kết bạn trước rồi mới có thể nhắn tin."
Thẩm Tri Hạ: ???
......
Vì lo sợ bị fan cuồng theo dõi, mấy ngày nay Thẩm Tri Hạ chỉ ở yên trong nhà họ Giang để tránh nguy hiểm.
Khương Nghệ vẫn là lần đầu tiên biết đến sự tồn tại của những fan cuồng đáng sợ như vậy. Bà vừa thấy ghê tởm, vừa lo lắng cho sự an toàn của Thẩm Tri Hạ.
Chỉ một chút động tĩnh nhỏ cũng khiến bà đề cao cảnh giác, ngay cả khi nhận bưu kiện cũng phải xác minh kỹ càng trước, rồi mới giao cho Thẩm Tri Hạ.
Sợ cô buồn chán, Khương Nghệ còn đặc biệt tìm lại các tác phẩm cũ của Thẩm Tri Hạ, lấy lý do là "tăng lượt phát sóng."
Khi diễn thì Thẩm Tri Hạ không cảm thấy có gì đặc biệt, nhưng đến lúc xem lại đoạn phim của mình, đặc biệt là xem cùng người khác, cô chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Trái lại là Khương Nghệ, hoàn toàn không có chút ngại ngùng nào. Thậm chí còn kéo Thẩm Tri Hạ ngồi xuống, cùng nhau phân tích từng đoạn: “Đừng nói bậy, con diễn rất tốt mà.”
Khương Nghệ an ủi, giống như một bậc phụ huynh lúc nào cũng thấy con mình hoàn hảo: “Tuy nhiên, nam diễn viên đóng cùng với con thì không được tốt lắm. Khuôn mặt cứng đơ, biểu cảm cũng không linh hoạt, nếu không phải vì anh ta, con đã có thể phát huy tốt hơn nhiều.”
Nói rồi, bà còn kéo con trai của mình vào cuộc trò chuyện: “Đúng không, Giang Húc?”
Từ khi biết Thẩm Tri Hạ có tình cảm với Giang Húc, Khương Nghệ trong tối ngoài sáng* đã tạo không ít cơ hội cho hai người họ gần nhau.
*Trong tối ngoài sáng: vừa công khai vừa âm thầm.
Đáng tiếc là Giang Húc lại vô cảm như một khúc gỗ. Dù cả hai sống dưới một mái nhà, mỗi ngày gặp mặt, cũng chẳng có gì tiến triển.
Giang Húc vẫn duy trì mối quan hệ của họ ở mức độ bạn bè bình thường, không có chút thay đổi nào.
Nếu không phải đêm nay Khương Nghệ cố ý kéo Giang Húc ra khỏi thư phòng đến phòng khách, có lẽ anh vẫn sẽ tiếp tục ở lại thư phòng, một mình làm việc cả đêm.
Thế nhưng, mặc dù đã ngồi ở phòng khách, Giang Húc vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, thỉnh thoảng cúi đầu trả lời tin nhắn từ trợ lý.
Ngay cả khi Khương Nghệ hỏi anh một câu, anh cũng chỉ đáp lại một, hai chữ một cách hời hợt.
Giống như hiện tại, khi được Khương Nghệ hỏi, Giang Húc đầu cũng không ngẩng lên, đơn giản mà trả lời: “Vâng.”