Mẹ thấy tôi dạo này hay cười tủm tỉm một mình thấy có chút bất thường nên hỏi:
"Mày có người yêu rồi thì dẫn về mẹ xem mắt chứ để lâu mẹ thấy mày cứ ngơ ngơ, ngẩn ngẩn như thần kinh ấy."
Tôi lườm yêu mẹ:
"Con thế này mà mẹ bảo thần kinh? Trai xếp hàng dài mà con không thèm kia kìa."
"Mẹ bảo thật, có đứa cháu cô học cùng mẹ tầm tuổi con còn độc thân, con có muốn đi xem mắt không?"
"Thôi không cần đâu mẹ." Tôi xua tay.
"Thôi cái gì mà thôi. Gặp thử đi, hợp thì tiến tới, không thì thôi. Ai ép cưới đâu mà sợ."
"Mày nhiều tuổi rồi, đừng mơ mộng hão huyền nữa. Lấy người chín chắn, trưởng thành ấy con."
Mẹ thích thì mẹ đi mà gặp. Nói rồi tôi chạy tót ra ngoài, để lại mẹ phía sau với giọng bất lực:
"Con với chả cái..."
Thứ 6 không tăng ca nên tôi về sớm. Thực ra là do tôi xin về, quản lý cũng dễ tính nên gật đầu ngay. Cũng mất mấy gói trà sữa để đút lót chị ấy, mà từ lúc vào làm tôi luôn chăm chỉ thêm giờ nên nghỉ một buổi cũng không sao.
Tôi và Hưng hẹn nhau ở đầu ngõ, lối gần ngay siêu thị. Hưng mặc bên ngoài áo phao với quần bò đen, dáng cao gầy có vẻ hơi mong manh trước gió. Giáp Tết, không khí lạnh tăng cường, tôi trong áo len dày cộp, ngoài áo dạ dài đến đầu gối lại thêm cái khăn to đùng nữa mà vẫn còn thấy rét. Tôi tiến đến gốc cây, chỗ Hưng dựng xe máy hỏi:
"Lạnh mà em mặc ít thế."
"Em mặc áo giữ nhiệt bên trong rồi chị, không lạnh đâu."
"Có bà cùng công ty bán quần áo, chị mua ủng hộ, thấy cái áo len lông thỏ này có vẻ hợp với em đấy." Tôi nói rồi treo túi đồ vào xe:
"Coi như quà lại mặt nhá!"
"Em cảm ơn. Chị lên xe đi." Hưng cười.
Lúc đi đường gió lạnh làm tôi nhích gần lại Hưng, đút tay vào túi áo em ấy:
"Lạnh quá, cho chị ôm nha."
Hưng luồn tay vào túi áo cầm lấy tay tôi, thấy lạnh ngắt bèn bảo:
"Tay chị lạnh thế, ôm chặt em cho ấm."
Mà công nhận tay Hưng ấm thật. Mùa đông mà có con gấu 37° ôm ngủ thì còn gì bằng!
******
Hai đứa ra Vincom, cách siêu thị khoảng 2km. Tầm 7h đến nơi, nhưng đợi một lúc mới đến giờ chiếu phim. Vốn dĩ yếu bóng vía nên tôi không thích phim ma, kinh dị mà chọn một bộ phim hài nhẹ nhàng để xem. Hưng nhanh nhẹn đi mua vé, lấy nước, bỏng ngô cho tôi. Không hiểu sao mùa đông, tay tôi thường bị lạnh. Vào rạp, một tay tôi bốc bỏng ngô, tay còn lại đút vào túi áo Hưng. Biết ý, Hưng cho tay vào túi, đan tay vào tay tôi, thật ấm!
Hết phim, Hưng đưa tôi về tận nhà, tôi xuống xe, vẫy tay tạm biệt:
"Em về nhanh đi, lạnh lắm rồi ấy."
Hưng cười híp mắt qua khẩu trang:
"Chị cũng vào nhà đi, giữ ấm tay chân không ốm đấy. Em về đây!"
Tôi nhìn theo bóng Hưng khuất dần rồi bước vào cổng, mở cửa bật đèn đi lên tầng trên. Nhòm sang phòng bên cạnh thì bố mẹ đã ngủ từ lúc nào rồi.
Lên giường, đang trùm chăn kín mít, bỗng tôi nhổm dậy, với lấy điện thoại:
[Em về chưa?]
[Em về rồi. Chị ngủ đi không muộn.]
[Thế này có được gọi là hẹn hò không em nhỉ?] Tôi nửa đùa nửa thật.
[Ừm, chỉ sợ chị chê em thôi.]
[Không chê, không chê.] Biểu tượng trái tim.
[Ngủ ngon nha]