Thời gian nhanh như chó chạy ngoài đồng, tôi làm việc ở công ty mới cũng được gần một tháng, trùng hợp lại sắp đến tết Nguyên Đán. Vì nhà gần siêu thị K nên tôi hay đi mua mấy món ăn vặt, đồ gia dụng hàng ngày. Sang tuần đi siêu thị là gặp được em giai dễ thương kia rồi. Vì cận Tết, lượng hàng hoá kiểm kê nhiều, tôi phải tăng ca đến 6 rưỡi tối mới xong việc. Về cơm nước, tắm rửa xong xuôi cũng hơn 7 giờ rồi. Tôi lấy lý do hết sữa với giấy vệ sinh để ra siêu thị.
Đến nơi, tôi nhắn tin hỏi Hưng đang ở đâu. Hưng nhắn tin lại:
[Chị đến quầy thanh toán thứ 3 là sẽ thấy em.]
Tôi vừa đi vừa nhòm ngang ngó dọc. Đây quầy thanh toán số 3, tầm này vẫn ít người đi siêu thị. Tôi thấy lèo tèo vài người mua đang sắp hàng trên băng chuyền, với mấy thu ngân đang check mã vạch cho khách. Thấy ở quầy số 3 có một nam thu ngân đeo khẩu trang đang chăm chú nhìn điện thoại. Quầy này chưa có khách thanh toán. Tôi nhắn:
[Em là thu ngân ở quầy thứ 3 à?]
[Đúng rồi chị.]
Hưng đưa mắt lên nhìn đúng lúc chạm vào ánh mắt tôi. Tôi tiến đến:
"Em là Hưng phải không?"
"Vâng chị."
"Chị không biết là có cả thu ngân nam cơ đấy." Tôi ngạc nhiên.
"Việc gì tụi em cũng làm được hết mà chị". Hưng híp mắt cười rồi từ từ tháo khẩu trang.
Trắng, da trắng lắm, nhìn thật ngon. À quên, nhìn thật đẹp. Mặt vẫn có nét thanh niên non nớt chứ không phải kiểu trưởng thành, rắn rỏi. Ngũ quan hài hòa, không quá xuất sắc nhưng cũng phải được 8/10 điểm nhan sắc. So với Hoàng cũng kiểu một chín, một mười. Đúng là cũ không đi, mới sao tới, món hàng này tôi cũng hời rồi!
******
"Chị trông cá tính lắm ấy."
"Thực ra vốn dĩ chị cũng không định để tóc ngắn thế này đâu."
Tôi vừa nói vừa tháo khẩu trang xuống.
"Chị để tóc này hợp mà. Nhìn chị chẳng ai nghĩ là đã 30 đâu."
Hưng tủm tỉm cười, liếc mắt nhìn tôi.
"Chị tò mò chút em lấy số của chị ở đâu vậy?"
"Em xin số chị từ chị Hạnh ở quầy thực phẩm ấy."
Đúng là tôi có đứa bạn làm trong siêu thị K. Nó ở cùng xóm, chơi với nhau từ hồi quần thủng đít đến nay, cấp 1, cấp 2 học với nhau nhưng sang cấp 3 khác lớp. Vào siêu thị, đôi khi trúng ca nó làm là hai đứa lại buôn chuyện lúc. Có lẽ khi nhìn thấy tôi nói chuyện với Hạnh nên Hưng cũng đoán ra hai đứa chơi với nhau.
"Có người đang đến thanh toán rồi. Em làm đi, lúc khác chị em mình nói chuyện."
"Chị, đợi đã."
Hưng vội cúi xuống bên dưới quầy, lôi ra hộp đồ đưa tôi:
"Trà sữa dâu tây pha sẵn này đang được khuyến mại giá dùng thử. Uống ngon lắm. Chắc vị này chị cũng thích. Em đã thanh toán rồi. Lát chị về qua lấy nhé."
"Lần đầu gặp đã có quà mang về rồi, cảm ơn em nhé."
"Em làm đây có gì ngon với được khuyến mại, em mua chị dùng thử. Chị không phải ngại đâu."
Hưng nhìn tôi cười, mắt lấp lánh. Sau đó đeo khẩu trang lại, chuẩn bị check đồ cho khách. Dáng người cao, thẳng, ngón tay thon dài nhìn hiền lành, ấm áp. Người đâu vừa dễ thương vừa tinh tế. 10 điểm không có nhưng!Về nhà tôi add thêm Facebook Hưng. Hôm sau đi làm tôi mang gói trà đến công ty pha với nước nóng. Mùi dâu tây thơm thật ý, lại có cả gói trân châu nhỏ đi kèm nữa. Tôi chụp ảnh bình trà sữa kèm theo dòng tiêu đề: "Thanks a lot, little guy."
Trưa đi ăn cơm, tôi mở điện thoại ra xem thấy thông báo người thích ảnh và bình luận, tôi mở ra xem. Hưng ấn thả tim vào bài nhưng không bình luận. Trong khi đó Thanh, Trà vào hỏi tới tấp:
[Chị, bồ mới hử?]
[Mau mau cho xem mặt đi chị, tò mò quá.]
[Cứ bình tĩnh.] Tôi trả lời bình luận kèm theo biểu tượng cười ngoác miệng.
******
Hết tuần ca chiều, Hưng chuyển sang ca sáng. Buổi tối tôi phải tăng ca nên đến 8h hai đứa mới hẹn nhau đi uống nước ở quán đối diện siêu thị. Từ nhà tôi ra đó cũng gần, Hưng người Quảng Ninh, trước ở cùng bác, sau đi làm thì chuyển ra thuê trọ gần siêu thị tiện cho việc đi lại.
Lúc tôi đến nơi Hưng đã đợi sẵn. Thấy tôi xoa 2 tay vào nhau vì lạnh, Hưng gọi một cốc cacao nóng cho tôi:
"Chị uống cái này vào sẽ ấm hơn ấy."
"Ừ, cảm ơn em."
"Thứ 6 tuần này em được nghỉ, hôm đó chị không tăng ca thì hai chị em mình đi xem phim nhé."
"Ừ, không tăng ca đâu. Lâu lắm rồi chị cũng chưa đi xem phim ý."