Thật Ngọt! Tiểu Thiếu Gia Trở Về Và Được Đại Lão Cưng Chiều Hết Mực!

Chương 2: Thật sự đã trở về sao?

Chương 2: Thật sự đã trở về sao?

Sáng sớm hôm sau.

Chi Ngôn xoay người một chút, toàn thân đau nhức khiến cậu không kiềm được buột miệng phát ra một câu chửi thề.

Nhưng vì nói nhỏ quá nên không ai nghe rõ.

Lục Hàn Châu ban đầu còn đang ngắm dáng ngủ của cậu thiếu gia nhà mình, thấy biểu cảm nhăn nhó đáng yêu của Chi Ngôn thì không nhịn được đưa tay ra véo má cậu một cái.

Nghĩ đến chuyện tối qua, Lục Hàn Châu trong thoáng chốc cảm thấy như mình đang mơ.

Vậy nên véo một cái vẫn chưa đủ, hắn lại đưa tay véo thêm cái nữa.

Chi Ngôn vốn dĩ đã không vui vì đau nhức đến giấc ngủ cũng không yên, cậu không nhịn được mà tỏ vẻ khó chịu “Ai đấy, có bệnh à?”

Nói xong, Chi Ngôn mở mắt ra, chưa kịp hiểu rõ tình hình đã định dạy dỗ kẻ không biết trời cao đất dày này.

Kết quả là nhìn thấy Lục Hàn Châu đang chống cằm nhìn mình.

Lục Hàn Châu sở hữu khuôn mặt hoàn mỹ không chê vào đâu được, Chi Ngôn vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy vẻ đẹp mê người đó, lập tức nhớ ra chuyện tối qua.

“Chuyện này là thật sao?”

Chi Ngôn vẫn nghĩ rằng tối qua mình chỉ nằm mơ, cảm thấy một đêm xuân phơi phới cũng không tệ, nhưng không ngờ khi tỉnh dậy, Lục Hàn Châu vẫn còn ở bên cạnh cậu.

Cậu không kiềm được đưa tay véo nhẹ vào mặt Lục Hàn Châu.

Cảm nhận được làn da ấm áp, cộng thêm ánh mắt dịu dàng mà Lục Hàn Châu nhìn mình, Chi Ngôn không kiềm được mà mắt đỏ hoe, nhào vào lòng hắn:

“Châu ca ca.”

Đây là cách gọi mà Chi Ngôn thích nhất khi còn bé.

Hai người họ là thanh mai trúc mã, hồi nhỏ Chi Ngôn rất thích theo sau Lục Hàn Châu.

Còn Lục Hàn Châu từ nhỏ đã có tính cách lạnh lùng, ít nói giống như bây giờ.

Nhưng Chi Ngôn chẳng sợ chút nào, lần nào cũng chủ động bám lấy, khiến Lục Hàn Châu từ chỗ khó chịu dần dần yêu mến cái “đuôi nhỏ” này.

Hai gia đình thấy mối quan hệ của hai đứa tốt như vậy, bèn bàn bạc định sẵn một hôn ước cho bọ họ.

Ban đầu, ai cũng nghĩ mọi chuyện sẽ mãi mãi tốt đẹp như vậy.

Nhưng không ai ngờ rằng Chi Ngôn sẽ thay đổi.

Nghĩ đến quãng thời gian đó, Lục Hàn Châu không kìm được mà nghẹn thở.

Hắn ôm lấy Chi Ngôn đang nhào vào mình, ánh mắt cúi xuống đầy sự chiếm hữu.

Dù lý do là gì đi nữa, hiện giờ hai người đã kết hôn, hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ.

Chi Ngôn chẳng quan tâm, lúc này cậu chỉ muốn ôm lấy Lục Hàn Châu.

Cả hai đều im lặng không nói gì.

Cho đến khi Lục Hàn Châu nghe thấy tiếng bụng Chi Ngôn reo lên, hắn ngẩng đầu lên: “Đói bụng không tốt đâu. Để anh đi chuẩn bị chút đồ ăn cho em nhé?”

Lục Hàn Châu biết nấu ăn mà còn nấu rất ngon.

Nghe vậy, Chi Ngôn khẽ gật đầu, ngẩng lên cười để lộ lúm đồng tiền, trên mặt thoáng nét quyến luyến.

“Châu ca ca, anh phải nhanh một chút nhé.”

Nghe cậu thiếu gia nhỏ “ra lệnh”, Lục Hàn Châu gật đầu rồi rời đi.

Nhìn theo bóng hắn dần biến mất trong căn phòng, vẻ mặt đáng yêu mềm mại của Chi Ngôn cũng biến mất.

Mình thật sự trở về kiếp này sao?

Chi Ngôn nghĩ đến mà hơi thở có phần gấp gáp.

Cậu vốn là thiếu gia của nhà họ Chi, từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã với Lục Hàn Châu.

Ban đầu, hai người đáng lẽ sẽ ở bên nhau hạnh phúc, nhưng đến năm 20 tuổi, cậu gặp một người đàn ông.

Lúc ấy, cậu như bị mất trí, từ bỏ Lục Hàn Châu, người có mọi điều kiện tốt, để theo đuổi một kẻ chẳng có gì ngoài mác “phượng hoàng nam”, trong lòng chỉ có mình gã.

Vì điều đó, cậu đã tổn thương Lục Hàn Châu và cả gia đình yêu thương mình.

Mọi người đều không hiểu tại sao Chi Ngôn lại thay đổi.

Mà chính Chi Ngôn cũng chỉ đến khi chết mới có được câu trả lời.

Hóa ra, thế giới mà cậu đang sống chỉ là một cuốn sách do một tác giả viết ra.

Trong thế giới của cuốn sách đó, cậu lẽ ra đã có một cái kết hạnh phúc viên mãn bên Lục Hàn Châu.

Nhưng mọi chuyện đã thay đổi sau một lần xuyên không.

Khi tác giả tự mình xuyên vào cuốn sách mà mình viết, gã không cam tâm chỉ làm một bậc thang trải đường cho nam chính.

Vì vậy, nhờ vào hào quang nhân vật chính khi xuyên qua, gã đã thay đổi kết cục của câu chuyện, biến Chi Ngôn thành một kẻ si tình mà đối tượng chính là gã.

Gã hưởng thụ tình yêu và sự chăm sóc của Chi Ngôn, nhưng lại thẳng thắn nói rằng mình không thích đàn ông.

Dù vậy, Chi Ngôn đã bị thay đổi tính cách cũng hoàn toàn không quan tâm, một lòng một dạ dâng hết những gì tốt đẹp cho gã, cam tâm tình nguyện làm một kẻ dự bị bên cạnh gã. Đến cuối cùng, nhà họ Chi vì sự hiến dâng của cậu mà lụi bại tan nát.

Còn “phượng hoàng nam” thì cầm số tài sản lừa được mà sống sung sướиɠ, thậm chí để diệt trừ hậu họa, gã đã dàn dựng một vụ tai nạn xe cộ khiến ba người nhà họ Chi mất mạng.

Lục Hàn Châu—

Chỉ nghĩ đến cái tên này thôi, Chi Ngôn đã thấy tim mình đau nhói đến không thở nổi.

Cậu không biết Lục Hàn Châu đã phải mất bao lâu để chấp nhận sự thay đổi của cậu, đã phải kiềm chế đến mức nào để chấp nhận việc cậu yêu người khác.

Chi Ngôn nghĩ, nếu người bị đối xử như vậy là mình, cậu chắc chắn sẽ không chịu nổi.

Nhưng Lục Hàn Châu chẳng hề oán trách, thậm chí sau khi cậu chết còn thay cậu báo thù.

Khi hoàn thành báo thù, Lục Hàn Châu cũng uống thuốc ngủ tự tử.

Khi đó, Chi Ngôn đã là một linh hồn, đau khổ tột cùng khi chứng kiến hành động của Lục Hàn Châu.

Cậu dốc hết sức muốn ngăn cản, nhưng cậu chỉ là một linh hồn nên không thể làm gì được.

Cậu cũng không hiểu tại sao mình phải biết sự thật nhưng lại không có khả năng thay đổi nó.

Cho nên khi nghe thấy tiếng nói trong đầu bảo rằng cậu có thể quay về thế giới hiện tại nếu đồng ý làm một số nhiệm vụ, Chi Ngôn đã không do dự mà đồng ý ngay.

Từ đó, cậu bắt đầu xuyên qua các thế giới khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.

Mãi cho đến khi hoàn thành xuất sắc 99 thế giới và được hệ thống thông báo rằng cuối cùng cậu đã có thể quay về, thì bất ngờ cậu lại bị một quả bom chưa phát hiện phát nổ rồi mất mạng.

Lúc ấy, Chi Ngôn còn mắng hệ thống rằng chẳng thể cho cậu một cái chết tử tế hơn sao, thì ngay giây sau, cậu phát hiện mình đã trở về đêm tân hôn của chính mình.

Ban đầu chưa kịp phản ứng, Chi Ngôn cứ ngỡ mình đang mơ, nhưng hiện giờ khi đã tỉnh táo và xác định rõ rằng mình thật sự đã sống lại, cậu không còn nghĩ như vậy nữa. Cậu cảm nhận được cơn đau truyền đến từ cơ thể, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc.

Dù có chút bất ngờ, nhưng cuối cùng, cậu cũng đã thuộc về Lục Hàn Châu. Nghĩ đến điều đó, Chi Ngôn bắt đầu suy xét về tình hình hiện tại.

Nhờ vào nỗi ám ảnh lúc đã chết, cậu vẫn nhớ rõ từng chi tiết của kiếp này.

Cậu hồi tưởng lại những gì đã xảy ra ở kiếp trước vào thời điểm này.

Tên "phượng hoàng nam" kia đã xuất hiện ở đây được hai năm.

Điều này có nghĩa là tình cảm giữa cậu và Lục Hàn Châu đã trải qua biến động trong suốt hai năm.

Nghĩ đến những chuyện mình đã làm vì kẻ cặn bã kia, Chi Ngôn không khỏi hối hận khôn nguôi.

“Sao mình không thể trọng sinh sớm hơn một chút?”

Nhưng cậu cũng hiểu rằng có thể sống lại đã là điều quý giá, vì thế chỉ hơi phàn nàn chút thôi, rồi tiếp tục suy ngẫm.

Cậu biết lần này mình kết hôn với Lục Hàn Châu là vì kẻ cặn bã kia đã lén đính hôn với một người khác sau lưng cậu.

Trong cơn đau lòng tột cùng, cậu ngây thơ cho rằng hành động này sẽ khiến kẻ cặn bã ấy quay đầu nhìn lại.

Nào ngờ, chính hành động đó lại nằm trong tính toán của gã.