Có lẽ tình cảm của một người cũng giống như cốc nước này, chỉ có bấy nhiêu, cho đi một chút liền ít đi một chút, nếu toàn bộ cho hết một người thì sẽ không còn nữa.
Cậu cũng không muốn tùy tiện tìm một người để tạm chấp nhận quá, cho nên hẳn là không có cách nói "sau này yêu đương".
Tạ Chi Nam không có giải thích trong lòng đang suy nghĩ gì mà nhẹ nhàng nói với Lý Mặc: “Em biết rồi, chị Mặc.”
Thấy cậu còn có chút mất tập trung, Lý Mặc hỏi: "Tâm tình còn không tốt sao?"
Tạ Chi Nam do dự một chút, sau đó nói: “Mí mắt của em từ lúc sáng nay tỉnh dậy đã nhảy liên tục rồi.”
Lý Mặc hỏi: “Tục ngữ có câu, mắt trái nhảy có tài, mắt phải nhảy có tai họa. Em là mắt nào nhảy?”
Tạ Chi Nam thành thật nói: “Mắt phải.”
Lý Mặc: "..."
Lý Mặc: “Chỉ là chứng co rút mí mắt bình thường thôi, không sao đâu.”
Tạ Chi Nam cười nói: “Được, cảm ơn chị Mặc.”
Lý Mặc uống một miếng nước, nuốt xuống trà hoa quả có hương vị kỳ quái trong miệng, thần thần bí bí đến gần Tạ Chi Nam, nói: "Có muốn chị tính một quẻ cho em không? Gần đây chị vừa mua một bộ bài Tarot, thực linh."
Lý Mặc háo hức nhìn cậu. Tạ Chi Nam không thực sự tin vào thứ này, nhưng cậu không giỏi từ chối lòng tốt của người khác nên gật đầu đồng ý.
"Em muốn tính cái gì? Công việc? Tình yêu? Tài phú? Hoặc dứt khoát tất cả đều tính?"
Tạ Chi Nam suy nghĩ một chút, nói: "Liền công việc đi."
Lý Mặc làm động tác ok.
Trong giờ nghỉ trưa, hầu hết các đồng nghiệp đều đi ăn, Tạ Chi Nam hôm nay cảm thấy không khỏe và không muốn ăn. Lý Mặc đang cố gắng giảm béo, chỉ gọi món phần ăn salad ăn nhẹ, hết sức trống rỗng mà ăn cho xong, ăn cùng không ăn cũng không khác gì nhau, trong miệng không có vị gì, liền chạy đi pha thêm một cốc trà trái cây sấy khô, loại nhiều đường.
Cô tỏ vẻ rất khó uống và hoàn toàn làm giảm đi trị số thông minh.
Sau đó Tạ Chi Nam hỏi, có muốn cậu gọi cho cô một cốc trà hoa quả chính hiệu không, Lý Mặc giãy dụa một lát, nhưng vẫn lặng lẽ từ chối, nói rằng không muốn lãng phí những gì mình đã ăn vào buổi trưa.
Hai người đến chỗ làm việc của Lý Mặc. Trên bàn làm việc của Lý Mặc có vài mảnh pha lê màu hồng, đựng trong những chiếc ly xinh đẹp làm vật trang trí. Cô lấy những lá bài tarot từ trong túi ra, lau chùi mặt bàn. Ở trên mặt bàn trải lên một khối vải nhung có khắc trận pháp màu trắng, cô bắt đầu xáo bài, sau đó xếp ra bảy mươi tám lá bài và yêu cầu Tạ Chi Nam chọn ba lá.
Tư thế này thực sự có một chút khí tức thần bí, Tạ Chi Nam bình tĩnh lại, cẩn thận lựa chọn ba lá bài.
"...Hả?" Lý Mặc lật bài ra, vẻ mặt kỳ quái, phát ra thanh âm nghi hoặc.
"Sao vậy?" Tạ Chi Nam chú ý đến dòng chữ trên thẻ bài. Ba tấm thẻ có ký hiệu La Mã và chữ cái tiếng Anh.
Các lá bài đều được đặt ở giữa, phân biệt là Wheel of fortune, the lovers và judgement được viết ở phía dưới.
Lý Mặc chưa bao giờ nghiên cứu kiến
thức tarot một cách có hệ thống, cô hoàn toàn dựa vào trực giác và bản năng để giải đoán các lá bài .
Bản năng đầu tiên của cô là ba lá bài này mang đến cảm giác về một mối quan hệ tình cảm thực rõ ràng, nhưng Tạ Chi Nam lại hỏi về công việc.
Tất nhiên, những lá bài cũng có thể được giải thích theo nghĩa công việc, nhưng Lý Mặc cảm thấy nó có hàm nghĩa về tình cảm rất mạnh mẽ, đặc biệt là lá bài tình nhân ở giữa, sự hiện diện của nó gần như nhảy thẳng vào mặt cô.
Lý Mặc mắt to trừng mắt nhỏ với lá bài, sau đó ngẩng đầu có chút ngượng ngùng nói: "... Có lẽ là chị tính toán không quá chính xác."
Tạ Chi Nam an ủi cô nói: "Có lẽ là chính xác đâu? Đây là ý gì?"
Lý Mặc suy nghĩ một chút, tóm tắt ngắn gọn: "Cố nhân trở về, mộng cũ nhặt lại."
Điều này quả thực có chút khó tin.
Nghĩ đến giấc mơ đêm qua, trong lòng Tạ Chi Nam vô cớ hoảng hốt. Cậu vô thức né tránh kết quả bói toán, nói: "Vậy... còn có ý gì khác sao?"
Lý Mặc luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ, nhưng không giải thích được, sau khi nghiên cứu một lát, mới giải thích: “Ừm… cũng có thể không cần dựa theo vừa rồi giải thích, tóm lại gần đây chú ý giao tiếp với những người khác khi làm việc, làm tốt công việc, có khả năng sẽ được thăng chức."
Tạ Chi Nam cong mắt, ngoan ngoãn gật đầu: “Em hiểu được.”
Hai người trò chuyện một lúc, đang nói chuyện, Lý Mặc nhìn điện thoại, đột nhiên hưng phấn nói: "Tin tức nhỏ! Cấp trên mới của chúng ta đã đến rồi!"
"Đến rồi?"
“Đến lầu dưới của công ty.” Lý Mặc nhìn lướt qua tin nhắn trong nhóm, trong giọng nói có chút kích động và mong đợi, “Nghe nói là một anh chàng đẹp trai, dung mạo đẹp mắt. Có người nghe thấy giám đốc gọi anh ta là tiểu Văn Tổng."
Tiểu Văn Tổng.
Cách xưng hô này khiến giữa mày của cậu run rẩy, trái tim lỡ mất một nhịp. Sự trùng hợp ngẫu nhiên khiến cậu có chút bất an, khiến cậu sinh ra xúc động muốn trốn đi.
Dạ dày cậu có chút khó chịu, như thể có một chai soda có ga đột nhiên xuất hiện trong dạ dày cậu, nhiều bong bóng nhỏ căng ra trong dạ dày khiến cậu cảm thấy vừa trướng lại vừa trống rỗng.
Có lẽ là do buổi sáng cậu chưa ăn gì, mà đến trưa lại chậm trễ lâu như vậy, bụng cậu đang biểu tình dữ dội.
Phảng phất như đang trốn tránh cái gì đó, Tạ Chi Nam không tiếp được đề tài tiếp theo của Lý Mặc, Lý Mặc không nghe thấy câu trả lời của cậu, liền ngẩng đầu nhìn cậu, phát hiện Tạ Chi Nam đang che bụng mình với vẻ mặt không thoải mái, nhớ tới cậu còn chưa ăn cơm, vội vàng nói:
"Tiểu Tạ, em thấy khó chịu trong bụng sao? Không bằng xuống ăn cơm trước đi?"
Tạ Chi Nam cố gắng mỉm cười nói: "Không sao, em chỉ đói bụng thôi."
Lý Mặc gật đầu: "Vậy thì đi ăn nhanh đi. Đừng để đói quá, không tốt cho dạ dày đâu."
Tạ Chi Nam nói "tốt".
Đồ ăn trong căng tin của công ty họ rất ngon, Tạ Chi Nam thường ăn ở đây. Cậu đi đến thang máy, đang định nhấn nút thang máy thì nhìn thấy thang máy trước mặt từ từ mở ra.
Tạ Chi Nam rũ xuống mi mắt, đang định bước vào, lại đột nhiên cảm giác được da lông khắp người đều muốn bùng nổ.
--------------------------------
Những lá bài tarot trong chương này đều là nói mò, chỉ là muốn ám chỉ rằng họ sẽ gương vỡ lại lành. Xin đừng xem là thật qwq.