Bên kia, Vân Hy vừa định gật đầu liền dừng lại, nàng ấy nhìn thanh linh kiếm trong tay mình, lại nhìn bộ dạng lo lắng của Lan Nguyệt, dứt khoát đặt thanh linh kiếm trong tay trở về chỗ cũ.
[Đúng đúng đúng, như vậy mới đúng chứ, bản mệnh linh kiếm của ngươi có thể tăng lên theo tu vi, lúc nguy cấp không biết đã cứu ngươi bao nhiêu lần, nhất định phải tìm được nó!]
Vân Hy nghe tiếng lòng lải nhải này, không khỏi ấm áp trong lòng, lộ ra nụ cười nhạt.
Nàng ấy liền quan sát lại những thanh linh kiếm kia, vừa đi vừa suy nghĩ.
Nếu đã là bản mệnh linh kiếm, hẳn là sẽ có cảm ứng với mình chứ?
Vân Hy cảm thấy bên phải truyền đến chấn động, trong lòng còn có một loại cảm giác hư hư thực thực, nàng ấy thuận tay cầm lấy thanh trường kiếm màu vàng kim này.
[Nữ chính, ngươi đừng thấy thanh trường kiếm này đẹp, thật ra chém không được mấy người sẽ gãy, nó muốn tiếp cận ngươi như vậy là muốn dựa hơi ngươi để ngươi bỏ tiền ra thay đồ trang trí cho nó đấy!]
[Thanh kiếm này rất có tâm cơ, nó còn quá đáng hơn cả Bạch Mi trưởng lão, nó đã có tám mươi tám đời chủ nhân rồi!]
[Ngươi xem những hoa văn trận pháp lộng lẫy trên người nó, đây đều là dùng bột phấn của linh thạch cực phẩm, sau đó dùng nước ép linh quả tự nhiên chiết xuất ra màu sắc tô điểm lên!]
[Ngươi xem những mảnh khoáng thạch cao cấp lấp lánh trên đó, đều là do kiếm linh của thanh kiếm này lừa gạt chủ nhân đời trước, chủ nhân đời trước nữa của nó khảm lên!]
[Khốn kiếp, thanh linh kiếm này không ngờ còn giàu có hơn cả Linh Nguyệt Phong!]
Câu nói trong lòng này, thiếu chút nữa cười chết Tông chủ và đám trưởng lão phía trên.
Còn Vân Hy thì nhìn thanh linh kiếm trên tay phải ngay cả trong bóng tối cũng chói mắt đến mức sắp mù, khóe miệng giật giật.
Nàng ấy hít sâu một hơi, đặt thanh trường kiếm màu vàng kim này trở về chỗ cũ, thậm chí còn đặt nó ở một vị trí rất dễ thấy.
Hy vọng thanh kiếm này có thể tìm được chủ nhân thích hợp với nó.
Không lâu sau, nàng ấy lại gặp được một thanh mộc kiếm, thanh mộc kiếm này vừa giản dị vừa sang trọng, trên chuôi kiếm khắc họa hoa văn thần bí.
Vân Hy còn chưa đến gần đã có thể cảm nhận được một cỗ khí tức cao thâm khó lường, khiến người ta rung động không thôi.
Trên đỉnh sơn động, các trưởng lão cũng đang lặng lẽ thảo luận.
"E rằng thanh linh kiếm này chính là bản mệnh linh kiếm của chất nữ chúng ta." Nhị trưởng lão nói với ngữ khí chắc chắn.
"Thanh linh kiếm này từ khi được Thái Thượng trưởng lão mang đến Tàng Kiếm Các chưa từng hiển linh, bây giờ chủ động hiển linh, nhất định là bị thiên phú của chất nữ làm kinh ngạc."
"Đúng vậy, từ khi ta mới vào tông môn, thanh linh kiếm này đã ở trong Tàng Kiếm Các rồi, nhưng không có bất kỳ ai có thể lay động nó, thiên phú của Vân Hy nhất định còn kinh người hơn trong tưởng tượng."
Hơn nữa còn có một chuyện mà tất cả mọi người đều ngầm hiểu, có thể được Lan Nguyệt mang theo tiên khí gọi là nữ chính, nói không chừng Vân Hy còn là Thiên mệnh chi nữ của cả Tu chân giới.
Chất nữ được Thiên Đạo coi trọng, đương nhiên là không tầm thường, nói không chừng còn có nhiệm vụ ẩn giấu gì đó, ví dụ như cứu vớt Tu chân giới chẳng hạn.
"Nói đến thanh mộc kiếm này, hẳn là đến từ Tiên giới. Bởi vì lúc trước di tích mà sư phụ xông vào chính là mộ địa chôn cất tiên nhân, chỉ tiếc lúc đó tu vi của sư phụ quá thấp, chỉ có thể trơ mắt nhìn các đại năng đánh nhau long trời lở đất, không có cách nào đi sâu vào mộ địa."
"Nói không chừng Nam Linh Tông chúng ta cũng sẽ có thêm một kiện tiên khí."