Dị Thế Chi Thợ Săn Linh Thạch

Chương 20: Nhặt được tiện nghi

Mã Hiểu Thiên vừa nghe liền nhíu mày. Này mẹ nó chính là đánh vào điểm yếu đi? Nghe như thế nào cũng như kẻ lừa đảo hống ngốc tử. Bất quá cậu không ngại, có mấy người bị lòng tham che mờ mắt, nếu cậu bị lừa liền phải xin lỗi chỉ số thông minh của bản thân.”

Ứng Phong cũng nhíu mày. Hắn không hy vọng có phiền toái, mà người đổ sụp chuyện gì cũng làm được. Một đám Khôi nhân đánh nhau đều là chút chuyện nhỏ nhặt, hắn biết thực lực bản thân không cao, tuyệt đối không thể mang Mã Hiểu Thiên mạo hiểm. Vì thế hắn kéo người đi, trực tiếp chạy qua chỗ khác, bên này người ít hơn bên kia nhiều.

Mà bên này, hiện trường cũng không có bất luận cái gì khác nhau. Chỉ là người đổ thạch tính tình rõ ràng bất đồng.

“Ai. Lại nứt, đám nứt này cũng quá độc.” Chủ nhân của cục đá lắc đầu, vẻ mặt tiếc hận.

Vị Linh nhân kế bên cũng cau mày: “Lúc nãy, bên trong linh lực vẫn thực dư thừa, không nghĩ tới sẽ biến thành như vậy.”

Chủ nhân cục đá an ủi hắn: “Này cũng không phải ngươi sai. Đá còn chưa mở, linh lực được bảo tồn cũng thực bình thường. Không cần quá tự trách. Coi như là luyện tập đi. Dù sao chỉ là một khối nham ngọc.”

“Chính là này cũng mấy vạn đâu. Hiện tại không đáng một đồng.” Linh nhân tiếp tục tấm tắc.

Chủ nhân cục đá cười một chút. “AI nói. Có lẻ giá trị nó còn một ngàn đâu.”

Nghe nói cái này một ngàn, mắt Mã Hiểu Thiên liền sáng. Cậu chen vào đám người nhìn thoáng qua máy giải thạch bên cạnh rõ ràng bị vỡ thành nhiều khối, hơn nữa vết nứt che kín toàn thân ngọc thạch, cậu liền nhịn không được mở miệng: “Vị thúc thúc này, ngài nguyện ý bán đá vụ này với giá một ngàn cho ta được không?”

Ai cũng không nghĩ đột nhiên có một hài tử đến hỏi mua đá vụn, cho nên người xung quanh đều sửng sốt. Nham ngọc không phải quá quý, khối nguyên thạch không đến năm cân, bên trong nứt thành một dạng xấu xí, ở đổ thạch tràng chỉ có vứt đi, cư nhiên có một hài tử dùng một ngàn tới mua? Sửng sốt hồi lâu, Linh nhân người chọn cục đá không nhịn được hỏi: “Ngươi muốn đá vụn này làm gì?”

Mã Hiểu Thiên cười ha hả: “Ta muốn làm tiêu bản a!” Thật là một chút đều mặt không đỏ tim không đâp!

Chú thích:

“Toái liêu”: mảnh đá vụn bị vỡ hoặc nát ra.

“Giải sụp/ đổ sụp”: đổ thất bại

“Nguyên thạch”: là đá quý chưa qua chế biến, còn ở trạng thái tự nhiên, sau khi giải ra cục đá thì được nguyên thạch.