Ở thế giới này, châu báu đời trước đều tự có công năng độc đáo riêng, cùng được gọi là linh thạch. Mà phương pháp phân chia linh thạch trừ bỏ linh lực ẩn chứa nhiều hay ít, còn dựa vào chủng loại và bề ngoài.
Phỉ thúy thuộc về tứ cấp linh thạch cũng chính là một loại linh thạch trung phẩm cao cấp. Trong đó ẩn chứa linh lực so với các cấp bậc linh thạch khác cùng cấp cao hơn rất nhiều. Nhưng không phải kêu phỉ thúy thì liền được xưng là tứ cấp linh thạch. Bản thân chúng cũng phân mấy cấp bậc khác nhau. Nhưng vô luận là cấp bậc phỉ thúy nào, đều có giá trị xa xỉ. Tuyệt đối là thứ Ứng Phong và Mã Hiểu Thiên không thể có được.
Còn có một loại tứ cấp linh thạch tương đối thưa thớt. Tỷ như kim cương, ngọc lục bảo, ngọc xanh biển này kia. Nhưng chúng khác với các loại linh thạch khác ở chỗ, bọn chúng ẩn chứa năng lượng mà cơ thể người thường không hấp thụ được. Cho nên cơ bản người thường sẽ không hứng thú, chẳng sợ chúng nó phi thường mỹ lệ và trân quý khó có được.
Tam cấp linh thạch được gọi dựa vào màu đá. Trong đó bao hàm rất nhiều chủng loại giống nhau. Các loại nhuyễn ngọc, đá hoa cương bao gồm thanh kim, lục tùng,.. Nhưng giá cả cũng bất đồng. Hoàn toàn dựa vào tỉ lệ. Phẩm chất càng tốt, tạp chất càng ít trong đó ẩn chứa linh lực càng dồi dào. Giá cả tự nhiên cũng không giống nhau.
Nhị cấp linh thạch gọi chung là màu tinh. Giống mã não, ngọc tủy, thủy tinh chủng này đó đều dựa trên hệ thống phân loại của con người.
Nhất cấp linh thạch tương đối phức tạp, nhưng trong đó lại có một loại đặc thù nhất, chính là hổ phách. Kỳ thực hơn một ngàn năm trước, trên thế giới này hổ phách còn không bị coi là linh thạch. Chỉ khi mọi người phát hiện nó ẩn chứa một sức mạnh có thể bổ sung linh lực cho sinh mệnh con người, lúc này hổ phách mới được công nhận là một loại linh thạch.
Linh thạch cấp thấp nhất được xưng là tạp thạch, chúng nó phân loại không được thống nhất. Trên thế giới này, có rất nhiều vật thể ẩn chứa linh lực, nên rất khó phân định chúng là khoáng thạch hay hóa thạch, liền bị thống nhất quy thành linh thạch cấp thấp.
Giống Ứng Phong cùng Mã Hiểu Thiên chứng bệnh khuyết thiếu linh lực kỳ thực có rất ít, cơ hồ chỉ có một phần mười vạn. Nhưng dù vậy, mỗi thành thị cũng có đến chục người, nhiều hơn là mấy trăm người, cho nên tổng nhân số cũng không tính là rất ít. Mà mỗi người mức độ khuyết thiếu linh lực bất đồng, yêu cầu cấp bậc linh thạch cũng khác biệt rất nhiều. Mã Hiểu Thiên yêu cầu không quá cao, nhưng cấp thấp linh thạch thì nhất định không được, cơ hồ không có chứng linh lực khuyết thiếu có thể dùng cấp thấp linh thạch tự mình bổ sung, nhiều năm qua, cậu vẫn luôn mua nhất phẩm linh thạch, trong đó số lượng hổ phách là nhiều nhất. Mỗi tháng một khối, giá cả đối với cậu đã là quá sức. Mà Ứng Phong dùng ít nhất cũng là tam cấp linh thạch, giá cả đối với họ là vô cùng sang quý, cho nên Ứng Phong chính mình kiếm tiền chỉ có thể đủ mua nhị cấp linh thạch. Mà hắn mua nhiều nhất chính là mã não.