Phòng Livestream Bắt Quỷ Của Sơn Thần

Chương 13

Sử dụng máy quay phim ở trong gian hàng là quá nổi bật, hai chuyên viên quay phim cất dụng cụ, đổi sang sử dụng máy quay mini.

Xung quanh con hẻm này là khu dân cư, còn có rất nhiều bà bác ông chú đi ngang, rất nhiều người đi qua cũng sẽ dừng lại xem thử lá cờ bói quẻ được dựng thẳng ở cạnh gian hàng, trên lá cờ xám xịt viết bốn chữ “Bói quẻ coi bói”.

Hàn Phong Thần ngồi ở bên cạnh, bị mọi người vây xem, không hề xấu hổ, còn hết sức ân cần chuẩn bị kéo khách: “Chú này ơi, chú muốn coi bói không? Chị con coi bói đúng lắm á! Không đúng không lấy tiền!”

Ông chú nhìn cô gái trẻ tuổi mặc áo thun đội mũ ngư dân lắc đầu rồi bỏ đi.

Bà bác đứng xem nói thẳng: “Bây giờ người trẻ các cháu vì livestream để nổi tiếng đúng là cái gì cũng làm được! Loại chuyện như coi bói có thể nói bừa hả? Mấy đứa không hiểu thì đừng coi bói bậy bạ, lừa người thì mấy đứa được chỗ tốt không hả? Sẽ tổn hại âm đức, biết không hả?”

Hàn Phong Thần: “...”

“Không phải chứ, sao bác cảm thấy chúng con là lừa đảo?”

Hàn Phong Thần rất khó hiểu: “Con... Chị con coi bói đúng lắm!”

Bà bác trợn trắng mắt nhìn cậu rồi bỏ đi.

Hàn Phong Thần quay lại, nhỏ giọng nói với Sở Minh Giai: “Nếu không thì chị đổi một bộ hán phục, sườn xám, áo dài đi?”

Sở Minh Giai: “...”

Bởi vì Sở Minh Giai gia nhập phòng livestream của Hàn Phong Thần, độ nổi tiếng tăng vọt, cao hơn hai tổ khác rất nhiều.

Nhưng thật sự đi đến tiết mục coi bói mà các khán giả thích, tổ của Sở Minh Giai chậm chạp không có hành động, mà hai tổ kia đã tính quẻ cho hết người này tới người kia.

Không tới nửa tiếng, các khán giả trong phòng livestream bắt đầu phân nhánh, độ nổi tiếng của phòng livestream của Hàn Phong Thần dần dần hạ xuống.

Sở Minh Giai nhìn Hàn Phong Thần gấp gáp không ngồi yên, nói: “Ngồi xuống uống miếng trà đi, cậu gấp cái gì?”

Hàn Phong Thần: “Nhưng tôi không muốn ở trong nhà ma.”

Không biết cậu đã nhấn mạnh câu này bao nhiêu lần.

Sở Minh Giai lắc đầu: “Loại chuyện này phải xem duyên phận, không cưỡng cầu được.”

Hàn Phong Thần chau mày: “Nhưng chương trình muốn tôi ở trong nhà ma.”

Sở Minh Giai: “...”

Lúc này, ánh mắt của cô dao động, đột nhiên đứng lên, nói: “Cậu xem, không phải người hữu duyên tới rồi sao?”

Mọi người nhìn theo ánh mắt của cô mà nhìn ra đầu hẻm.

Chỉ nhìn thấy một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi mặc đồng phục học sinh, đeo cặp tchạy từ chỗ xa tới. Thiếu niên rất gầy, trên gương mặt đều là mồ hôi, cậu ấy vội vã đi về phía trước, không hề muốn dừng lại tìm người xem bói.

Sở Minh Giai đi lên trước mấy bước, ngăn cản thiếu niên vội vã chạy về phía trước.

Thiếu niên vốn dĩ rất vội, đột nhiên bị một chị gái cực kỳ xinh đẹp cản đường thì sửng sốt một lúc, xoay bước chân, lập tức muốn vòng qua Sở Minh Giai để tiếp tục chạy về phía trước.

Lại bị Sở Minh Giai gọi lại: “Chờ một chút!”

Thiếu niên dừng bước, thở hổn hển nhìn Sở Minh Giai, vẻ mặt sững sờ: “Sao, sao thế?”

Sở Minh Giai chỉ ngón tay về một hướng: “Người cậu muốn tìm ở hướng kia.”

Thiếu niên nhìn về hướng cô chỉ, ngay sau đó khϊếp sợ mở to mắt: “Chị, sao chị biết tôi đang tìm người?”

Cậu lại nhìn kỹ Sở Minh Giai, xác định là người không quen biết thật.

Sở Minh Giai không giải thích, chỉ nói: “Mau đi đi, cứ chạy theo hướng này, đừng rẽ vào đầu, đừng quay đầu, cậu rất nhanh tìm được thôi.”

Mặc dù thiếu niên không quá tin tưởng Sở Minh Giai, nhưng bản thân cậu cũng không có manh mối, vừa tan học là tìm khắp các con hẻm, cũng tìm hai tiếng rồi mà không phát hiện gì cả. Bây giờ cậu ấy cũng rất bất lực, nếu Sở Minh Giai chỉ cho cậu ấy một phương hướng, vậy cậu ấy sẽ qua đó xem thử. Dù sao thì cậu ấy phải chạy đi tìm tất cả con hẻm quanh đây một lần thì mới yên tâm.

Thiếu niên chần chừ hai giây rồi lập tức xoay người chạy về hướng Sở Minh Giai chỉ.

Người quay phim đi theo Sở Minh Giai lập tức đi theo qua đó, thiếu niên nghi ngờ quay đầu nhìn người quay phim.

Người quay phim giải thích đơn giản: “Chúng tôi livestream chương trình giải trí, có được không?”

Anh ta ra hiệu cho thiếu niên nhìn máy quay phim mini trong tay.

Thiếu niên không có hứng thú với livestream, bây giờ, cậu ấy chỉ một lòng muốn tìm người kia, vì vậy gật đầu, tăng tốc chạy về phía trước.

Antifan trong phòng livestream lại bắt đầu mỉa mai: [Cô ta không biết thì đừng ra vẻ, thiếu niên người ta vừa nhìn là đang rất gấp tìm người, nếu cô ta chỉ sai hướng thì làm thế nào đây?]

[Nếu là vì cô ta mà thiếu niên bỏ qua người mà bản thân muốn tìm thì làm thế nào đây? Đến lúc đó đừng tùy tiện bồi thường một chút tiền là xong việc!]

[Sao đám antifan nói chuyện khó nghe vậy, làm sao mấy người biết cô ấy chỉ bậy?]

[Đúng rồi, chắc chắn cô ta không chỉ bậy, bởi vì cô ta có kịch bản!]