Tên rác rưởi Trương Minh giờ cũng không rảnh lo cho Diêu Ngọc.
Mất việc, làm hư vỡ đồ đạc, chuyện bị kiện là chắc chắn rồi.
Hắn ta đang rất lo, đây là lần đầu tiên hắn ta thấy lo như vậy.
Cả khu dân cư đều đang cười chê hắn ta, nghe nói có một bà bác còn kéo riêng hắn ta ra nói chuyện phiếm, "vô tình" tiết lộ chuyện đồng nghiệp của hắn ta là người thân của một chủ nhà không muốn nêu tên trong khu dân cư.
“Chuyện của cậu truyền đi khắp trên mạng rồi, người ta còn biết tên cậu nữa đó.”
Hắn ta càng thêm lo lắng.
Theo như tôi điều tra, thứ tên này yêu nhất là tiền.
Trương Minh muốn kiếm lại một khoản bù vào tiền thưa kiện.
Hắn ta liên hệ với trang w.eb đ.en lúc trước từng hợp tác, đút lót cho bên đó chút tiền để kiếm thêm vài khách.
Hắn ta đang giúp tôi đúng không?
Lúc trước hắn ta còn lưu lại mấy tấm ảnh với video trên USB, tôi đổi hết tất cả thành virus.
Trương Minh bán cho vài tên lấy tiền.
Mấy kẻ b.iến th.ái ở khắp nơi trên cả nước vừa mở thư mục ra xem đã bị nhiễm virus.
Dữ liệu máy tính bị tê liệt hoàn toàn, ngay cả nhân viên kỹ thuật bình thường cũng không cứu nổi.
Hiện tại Diêu Ngọc đang phải nằm viện.
Cô ta bị đánh gãy tay trái, đùi phải với xương sườn, đây là thông tin tôi nghe từ Giang Ngưng.
Giang Ngưng nói: “Bác sĩ đã báo cảnh sát ngay lập tức, mà không thấy cô ta nói gì.”
Giang Ngưng nói nhỏ: “Em biết không, tòa nhà mình có anh hùng ẩn danh nào đó phát sóng trực tiếp trên mạng cho mọi người biết bọn họ quấy rối dân cư như nào, thu hút rất nhiều sự chú ý. Bây giờ chuyện của bọn họ đều bị phơi bày ra cả rồi, hình như trong bệnh viện cũng có người biết.”
Tôi: "..."
Cô ta móc điện thoại ra: "Chị có tham gia vào nhóm đó nữa nè, em vào không?"
Tôi: “Người chị em à, chị có nhiều nhóm chat quá ha?"
Chị ấy vẫn tiếp tục lẩm bẩm: “Không biết là ai nhỉ? 901 hay 902? Hay là có người đến tận chỗ chúng ta phát sóng trực tiếp nhỉ?"
Tôi cảm thấy kỳ lạ: “Sao chị không nghĩ là em?"
Giang Ngưng nói không thể nào có chuyện đó.
“Nếu là em thì em sẽ nói với chị.” Chị ấy tràn đầy tự tin.
Tôi: “Em hỏi này, cái gì chị cũng nói cho bạn chị biết hết hả?"
Giang Ngưng trả lời là còn tùy, nhưng sẽ nói hầu hết mọi chuyện.
Tôi: "À..."
Thì ra con gái làm bạn với nhau theo kiểu như vậy.
Cậu nhóc nhà đối diện có khả năng sinh tồn cực kỳ mạnh mẽ.
Hiện tại cậu nhóc vẫn tự đi học, tự tan học, tới giờ cơm lại đến nhà Giang Ngưng ăn.