Lờ mờ sáng hôm sau, mọi người đã chuẩn bị tiếp chặng đường của chuyến đi. Cô cả đêm không ngủ được giờ trông khá bơ phờ nhưng trong lòng thì tràn đầy sức sống, đầy sự mong đợi điểm đến sắp tới này. Thay vì sợ hãi, lo lắng, cô đã chọn cho mình sự mạnh mẽ, có tiến thủ thì mọi việc mới suôn sẻ được, mọi thứ mới có thể đến một cách không quá kinh khủng sau những chuyện đã xảy ra với cô.
Khoảng tầm 40- 50 phút sau, cả lớp đã đến nơi. Qủa thực khung cảnh ở đây khiến con người ta phải choáng ngợp. Nó chính xác như những gì họ đã tìm hiểu mà có phần hùng vĩ hơn ấy. Mảnh đất được bao bọc bởi hàng rào xi măng kiên định được chạm khắc tinh xảo cổ điển. Đi qua cánh cổ gỗ lim rộng cao chừng hai ba mét là sân vườn rộng tưởng chừng như có thể chứa đến hàng chục nghìn người được nhưng đặc biệt lại không có bóng dáng một cây cảnh hay cây cổ thụ nào, họ bảo nhau chắc do thời tiết không thích hợp nên không trồng được mà lờ đi. Đi thẳng đều mất tầm 5 phút, ta đã đứng cạnh đài phun nước lớn được dựng xây ở giữa hai tòa nhà nằm sừng sững song song với nhau, dài và rộng chắc tầm 2 đến 3 ha, cao năm tầng. Có thể thấy hai tòa nhà hùng vĩ ấy được chủ nhân đặt rất nhiều tâm huyết, thiết kế rất tỉ mỉ từng chi tiết một. Trông hai tòa nhà ấy cao rộng là vậy nhưng rất khang trang cổ kính, một nét cổ theo đúng chất phương đông cùng với bầu không khí u ám, ảm đạm, khung cảnh đìu hiu, bao phủ một làn sương mờ ảo càng tăng cái "cổ" và cái huyền bí của nơi đây. Vị Quản gia lớn tuổi trong bộ vest đen đặc biệt đã đợi họ ở cổng và dẫn họ vào đây xoay người mỉm cười. Nụ cười khiến cô sởn gai ốc, nó có gì đó rất là thần bí chứa nhiều điều bi ai của sự chết chóc. Nãy mới đầu gặp, cô đã cảm thấy có chút kì lạ ở người đàn ông này, nước da trắng bệch, đôi mắt có phần thâm cuồng thiếu sức sống cùng những nết nhăn, cô đã nghĩ do môi trường sống thiếu sinh khí nên mới vậy nhưng sau khi thấy nụ cười cùng ánh mắt có chút quen quen như đã bắt gặp ở đâu đó rồi, cô lại có chút nghi ngờ đến đề phòng.
- Tôi rất vui vì mọi người đã chọn nơi đây làm khu nghỉ ngơi. Chúng tôi sẽ hết sức chuẩn bị thật chu đáo cho mọi người. Đây là hai dãy nhà mà mọi người sẽ nghỉ ngơi. Khu bên trái cho nam sinh, bên phải là nữ sinh. Ở mỗi phòng có một chuông thông báo, mọi người cần gì thì nhấn vô đó, chúng tôi luôn sẵn sàng giúp đỡ hay giải quyết vấn đề của mọi người.
- Chà, trông cổ kính vậy mà hiện đại thật!
Mọi người gật gù tán thưởng, đôi mắt vẫn đang đảo nhìn xung quanh để chiêm ngưỡng vẻ đẹp đặc biệt của nơi này.
- Căn nhà thứ ba nằm ở đâu vậy?
Cô đưa đôi mắt dò tìm, bất giác hỏi. Một câu hỏi khiến mọi người ai nấy đều bất ngờ đến ngạc nhiên. Nhất là ông quản gia. Ông ta trợn tròn mắt nhìn cô rồi nhếch mép cười lạnh một cái, một nụ cười thoáng qua nhưng nó đã nằm trọn trong cái nhìn của cô.
- Đúng rồi, trên báo chí truyền thông là ba căn mà nhỉ?
...
Mọi người bắt đầu bàn tán. Vị Quản gia có chút bối rối
- À, ngày trước nó nằm ở vị trí này, xếp cùng hai căn này nữa sẽ xếp thành chữ U. Nhưng vì 1 năm trước đãxảy ra chút sự cố động đất mà nó đã rạn nứt. Để bảo vệ sự an toàn nên chủ nhân của nó đã quyết định phá đi.
- À...
Mọi người à lên một tiếng ra hiệu đã hiểu trừ cô. Cô vẫn nhìn ông ta với cặp mắt nghi hoặc :"Không thể nào, ông ta đã nói hớ. Nếu mới phá một năm trước, chỗ gạch lát sân mới sẽ không thể đồng màu với những viên cổ khác dù có lật hết nên lát lại thì nhìn cái hoa văn, chi tiết và chất liệu này là không thể nào bởi những viên này ít nhiều cũng 6 đến 70 tuổi trở lên. Mà nhìn rộng ra về phía thẳng, trong sâu thẳm màn sương đó lấp ló một vật gì đó cao to, hẳn đó chính là căn thứ 3" Cô suy nghĩ mà không để ý ánh nhìn của người đàn ông đó.
- Vậy mọi người cứ nghỉ ngơi làm việc nhé! Tôi xin phép trở về chuẩn bị bữa trưa.
- Vâng, ông cứ di đi ạ.
Cả lớp lễ phép đáp lời. Ông ta rời đi, ai về phòng đấy. Cô ở phòng cuối dãy tầng 4, gần nhất với khu rừng sâu thẳm đó, cô muốn có thể nhờ tầm cao của tòa nhà để nhìn xem vật đó có phải là toàn nhà đó không. Cô và mọi người không ai được lên tầng năm bởi quản gia đã nhắc nhở, tầng 5 là nơi để để tất cả đồ đạc, nói dễ hiểu là nhà kho. Cô lúc này cũng chưa nghĩ nhiều đến hai căn biệt thự này, trong cô chỉ có một câu hỏi " Căn thứ ba nằm ở đâu?"
_____________
Sau khi dọn dẹp cất đồ đạc xong, mọi người lại tụ tập đầy đủ dưới khu cách tân của biệt thự để lên kế hoạch cho buổi quay phim này. Thời gian chỉ vỏn vẹ ba ngày mà phải dựng một bộ phim thám hiểm nên họ phải tận dụng triệt để từng giờ một. Lớp trưởng phân công công việc. Vì ai cũng biết cô mới xuất viện nên đã sắp cho cô công việc vô cùng nhẹ nhàng là lo nước non cho mọi người. Xong, họ bắt tay vào làm việc ngay. Công việc diễn ra khá thuận lợi trong ngày đầu tiên, dường như không có gì bất thường xảy ra trừ việc họ không thể quay phim trong khuôn viên biệt thự. Mỗi lần quay phim, không hiểu ro trời xui đất khiến kiểu gì mà lúc gặp trục trặc máy móc, lúc lại do lỗi diễn viên khi lại bấm nhầm nút xóa thành ra chán chường mà chuyển địa điểm ra bên ngoài. Cô không biết đây là do sự cố thật hay có một thế lực nào đó ngăn cản họ.
Bữa tối vui vẻ diễn ra, ai cũng mệt lử sau một ngày làm việc nhưng họ đều rất vui và hài lòng với những thước phim không cầu kì mà vô cùng đặc sắc, rất tuyệt vời. Sản phẩm này rất đáng với công sức cả ngày. Sau bữa tối mọi người đều trở về phòng để nghỉ ngơi, chuẩn bị cho buổi mai. Cô đứng tựa mình bên khung của sổ nhìn ra bên ngoài xa xăm sâu thẳm trong khu rừng trước mắt suy nghĩ:
- Cả ngày hôm nay trừ ông quả gia thì không có gì bất thường, người anh ấy bảo cũng không thấy xuất hiện. Rốt cuộc là ai? Hừm...Nhớ lại thì lần trước người vì hận, người vì lòng tham mà không thể siêu thoát gây ra tai họa, không biết lần này vấn đề họ gặp phải là gì nhỉ? Mong sẽ không phải là sự thù hận long trời nở đất của cô gái ấy hay là lòng tham không đáy của người đàn bà kia. Nghĩ kì thi mới nhận ra bài học, làm người ít gây thù hận, sống cho trọn cuộc đời để chết không tiếc nuối, không tham lam để bứt không ra mà chuốc họa vào thân. Hiazzzz...con người...
Cô thở dài rồi khẽ run lên vì những cơn gió lạnh buốt lùa qua ô của sổ vào phòng. Đóng lại, cô chuẩn bị lên giường đi nghỉ, cố dưỡng sức cho những chuyện không hay sẽ xảy ra sắp tới.
" Cạch..Kẹtttttt....."
Một âm thanh kì lạ vang lên làm cô bừng tỉnh giấc. Khẽ dụi dụi mắt, cô ngước nhìn xung quanh để tìm sự bất thường vừa diễn ra.