Tô Ôn Ngọc đang xem phim truyền hình, cười ha hả vì tình tiết hài hước thì đột nhiên 520 lại xuất hiện, thông báo giá trị phản diện tăng lên.
Tô Ôn Ngọc: “?”
Cậu lập tức thu lại nụ cười.
Lại chuyện gì nữa đây?
Cậu cười lớn tiếng quá làm phiền hắn hả?
Tô Ôn Ngọc lén liếc Chu Tự, thấy hắn đang cau mày, vẻ mặt tối tăm nhìn chằm chằm vào điện thoại.
Giá trị phản diện tăng chắc chắn có liên quan đến Tô Ôn Ngọc, vậy trên điện thoại có gì? Là về cậu sao?
Tô Ôn Ngọc gãi gãi má, không hiểu rõ lắm.
May mà lần này giá trị phản diện không tăng mãi, chỉ bùng phát ngắn ngủi rồi từ từ trở lại bình thường.
Nhìn thấy Chu Tự cất điện thoại vào túi, có vẻ như chuẩn bị đứng dậy, Tô Ôn Ngọc vội vàng thu ánh mắt về, giả vờ chăm chú xem phim.
Chu Tự đi ngang qua cậu, không liếc sang mà vào nhà vệ sinh rửa mặt. Nước lạnh giúp hắn bình tĩnh lại, sau khi lau khô mặt, hắn bước ra và hỏi: "Muốn ăn gì cho bữa tối? Tôi đi căng tin lấy phần về cho."
Tô Ôn Ngọc suy nghĩ một lúc: "Xúc xích nướng, gà rán, lẩu cay!"
Chẳng có món nào lành mạnh cả.
Chu Tự nhìn xuống chân cậu, nhớ lại trong hướng dẫn sử dụng thuốc xịt làm tan máu bầm không có yêu cầu tránh thực phẩm nào cụ thể, chỉ cần không ăn các món kí©ɧ ŧɧí©ɧ lưu thông máu là được.
Nhìn Tô Ôn Ngọc với ánh mắt trông mong, Chu Tự cũng nhớ ra tuần trước cậu phải ăn uống thanh đạm để dưỡng dạ dày.
"Được." Chu Tự gật đầu, đồng ý.
Hắn lại hỏi: "Có món nào không thích ăn không? Nếu không, tôi sẽ tự chọn thêm vào lẩu đấy."
Tô Ôn Ngọc phấn khởi: "Không có, món nào em cũng ăn được."
Chu Tự nhìn thân hình nhỏ bé của cậu, không hiểu sao cậu ăn khỏe vậy mà chẳng lên cân chút nào.
"Nếu tiện thì em có thể xin thêm một cốc trà sữa không?" Tô Ôn Ngọc nhìn hắn, đôi mắt sáng long lanh.
"Biết rồi." Trước khi ra khỏi phòng, Chu Tự nhớ ra điều gì, lấy điện thoại ra, mở mã QR đưa cho cậu: "Quét mã thêm bạn tôi đi, có gì thì nhắn tin, ngoan ngoãn ở ký túc xá đừng gây chuyện."
Tô Ôn Ngọc ngoan ngoãn lấy điện thoại ra kết bạn với hắn, còn đổi tên lưu là “anh trai” ngay trước mặt Chu Tự.
Ánh mắt Chu Tự vô tình lướt qua, nhưng không phản ứng gì, chỉ đổi tên lưu thành "Tô Ôn Ngọc" rồi ra ngoài.
-
Hôm nay là ngày các sinh viên đại học S trở lại trường, trừ tân sinh viên, những sinh viên khác đều về trường hôm nay.
Lúc Chu Tự vừa ra khỏi tòa ký túc xá, sự chú ý dành cho hắn không nhiều lắm, vì gần tòa ký túc xá của tân sinh viên không có mấy người.
Nhưng khi hắn rẽ vào đường chính, số sinh viên gặp phải nhiều hơn, ánh mắt chú ý hắn cũng nhiều hơn.
Chu Tự vốn là người có vẻ ngoài rất nổi bật, cộng thêm chiều cao và dáng vóc ấn tượng, nên bình thường đã nhận được nhiều ánh nhìn khi đi trên đường. Chưa kể đây lại là trường đại học S, nơi có Tô Ôn Ngọc và cũng là nơi từng nổ ra sự kiện thiếu gia thật giả của nhà họ Tô.
Có lẽ ban đầu nhiều người chỉ quen biết Tô Ôn Ngọc, còn Chu Tự thì chỉ mang danh là “thiếu gia thật của nhà họ Tô”.
Nhưng sau sự việc hắn cõng Tô Ôn Ngọc chiều nay, Chu Tự cũng nổi tiếng trên diễn đàn và các nhóm lớn nhỏ trong trường. Vừa bước lên đường chính, đã có không ít người nhận ra hắn.
Chu Tự phớt lờ mọi ánh mắt. Có lẽ cụm từ “hơi quá” trong nhóm đã tác động mạnh mẽ lên tâm lý hắn, nên giờ đây những ánh mắt này chẳng là gì, tâm thái cũng ổn định hơn.
Gần khu ký túc xá nam nhất là căng tin số ba, tầng một có nhiều món ăn nhanh, mì và cháo, còn tầng hai thì có đủ món cay, lẩu cay, gà rán và đồ ăn vặt.
Chu Tự lấy một phần cơm ở tầng một cho mình, nhờ dì phát cơm cho thêm phần cơm, rồi lên tầng hai xếp hàng mua đồ ăn cho Tô Ôn Ngọc.
Đúng giờ ăn tối, lại thêm hôm nay sinh viên trở lại trường nên căng tin rất đông.
Những ai có mạng nhanh khi nhìn thấy Chu Tự thì nhận ra ngay, có người còn lén lút lấy điện thoại chụp ảnh hắn, ngớ ngẩn đến nỗi quên tắt đèn flash.
Lúc cõng Tô Ôn Ngọc bị thương, Chu Tự có thể không để ý đến những vụ chụp trộm này.
Nhưng giờ ánh đèn flash chiếu thẳng vào mắt hắn, Chu Tự không thể làm ngơ như không thấy được nữa. Hắn bước thẳng đến trước mặt mấy nam sinh đó và hỏi: "Đang chụp tôi?"
Mấy nam sinh cất điện thoại, im lặng.
Chu Tự cười: "Dám chụp mà không dám nhận à? Đưa điện thoại đây, xóa đi."
Chu Tự chìa tay ra, với chiều cao và thân hình vượt trội, nhìn xuống họ với vẻ mặt như muốn nói "không xóa là ông sẽ xử đẹp mấy người ngay."
Mấy nam sinh không dám tranh chấp với hắn, thấy càng ngày càng có nhiều người đang nhìn sang, đành phải lấy điện thoại ra xóa ảnh, rồi giơ lên cho Chu Tự xem: “Xóa rồi.”
Chu Tự nói: "Xóa cả trong thùng rác đi."
Vẻ mặt của mấy nam sinh kia cứng đờ, không ngờ hắn phát hiện cả chiêu này, đành xóa ảnh trước mặt hắn, rồi vội vàng bỏ đi mà không quay đầu lại.
Sau khi Chu Tự dùng cách tương tự để ép vài người khác xóa ảnh ngay trước mặt mình, mọi người trong căng tin cũng hiểu là Chu Tự không thích bị chụp hình, chẳng ai lấy điện thoại ra nữa.
Dù vậy, bàn tán vẫn không dứt.
Trong lúc đứng xếp hàng bên cột đợi số thứ tự gọi món, Chu Tự nghe thấy một vài người đang bàn tán về mình.