Xuyên Không, Bên Chồng Bụng Sáu Múi

Chương 45

Triệu Quang ở đối diện, Điền nhị ca ở nhà bên và Tần đại ca ở sân sau đều đến giúp đỡ, hiến kế.

Triệu Quang chỉ vào bếp nói: "Theo ta thì nửa bên này đừng phá, ngươi xây lại chỗ bị sập là được, chắc chắn có thể tiết kiệm được kha khá tiền."

Điền lão nhị xua tay: "Nhà mới chồng lên nhà cũ, ba năm khóc hai trận, vậy không may mắn, vẫn nên phá hết xây lại từ đầu đi."

Tần đại ca là người cẩn thận, đưa ra cách làm dung hòa: "Đại Xuyên, đất nhà ngươi rộng rãi, chi bằng dời móng nhà lên phía trước, căn phòng phía sau cũng đừng phá, giữ lại làm kho chứa đồ linh tinh."

Triệu Bắc Xuyên nghĩ, cách này được, còn không mất thời gian dọn dẹp mặt bằng.

"Được, vậy ta nghe theo Tần đại ca, làm móng ở phía trước, nhà phía sau ta tự mình sửa sang lại, cố gắng trước mùa đông là có thể dọn vào ở."

Quyết định xây nhà mới, đồ đạc phải chuẩn bị dần, trước tiên là đá làm móng, tiếp theo là gạch sống làm bằng đất sét, cỏ khô, và gỗ.

Loan Câu thôn nằm giữa vùng núi non, xung quanh toàn là đồi đất, muốn tìm đá vuông vắn không dễ. Nhà cũ tuy có một ít, nhưng phần lớn bị chôn dưới đất, không dễ đào lên. Triệu Bắc Xuyên mượn trong thôn một chiếc xe gỗ, định đến các thôn khác lấy đá.

Đất sét và cỏ khô thì chỗ nào cũng có, còn gỗ để dựng nhà, hôm sau Lục Quảng Sinh và Lục Lâm đã đưa đến bảy cây thông già thẳng tắp. Loại gỗ này làm xà nhà là tốt nhất, vừa bền vừa không sợ nước mưa ngấm.

Hai người đến rồi không đi luôn, ở lại giúp đỡ dọn dẹp căn nhà sập, đá và gỗ nào còn dùng được thì dọn ra, không dùng được nữa thì chất sang một bên.

Trong thời gian này, Lục Dao cũng không rảnh rỗi, cậu dẫn hai đứa nhỏ ra bờ sông nhặt đá. Đá nhỏ có thể dùng để lêm vào khe hở móng nhà, móng nhà càng vững chắc thì nhà mới càng kiên cố.

Triệu Bắc Xuyên lại mời trong thôn ba lão thợ xây, hai thợ mộc, cộng thêm hai cha con nhà họ Lục, tổng cộng tám người.

Thợ xây mỗi ngày hai mươi văn tiền bao một bữa cơm, thợ mộc thì tiền công cao hơn một chút, một ngày ba mươi văn.

Chính vào lúc nông nhàn, mọi người đều không có việc gì làm, cũng không chê tiền ít, xây nhà mười ngày nửa tháng cũng được bốn năm trăm văn rồi.

Lục phụ và Lục nhị ca không lấy tiền công, nói nhiều Lục Quảng Sinh còn nổi cáu, mắng ông xem mình là người ngoài. Triệu Bắc Xuyên không còn cách nào khác, chỉ đành tìm Lục Dao nói chuyện này.

"Cha và nhị ca không lấy tiền công, ta thấy áy náy quá."

Lục Dao đang nhặt đậu, mấy ngày nay không có việc gì làm nên định tiếp tục làm đậu phụ. "Cha ta tính tình vậy đó, chàng đừng nghĩ nhiều. Đợi xây xong nhà mua cho ông ấy hai vò rượu vàng là ông ấy vui hơn bất cứ thứ gì."

Triệu Bắc Xuyên mấp máy môi không nói gì nữa, hắn không thích nợ ân tình người khác, đợi xây xong nhà sẽ tìm cơ hội trả tiền cho nhạc phụ.

Đậu sắp nhặt xong rồi, Lục Dao thấy hắn vẫn chưa đi, không nhịn được hỏi: "Còn chuyện gì nữa sao?"

"Không có việc gì, ta đi làm việc đây." Triệu Bắc Xuyên buồn bã rời đi, trong lòng nghĩ quả nhiên Lục Dao vẫn không muốn ở chung với mình.

Chương 21

Nhà họ Triệu muốn xây bốn gian, móng nhà lớn hơn nhà cũ gấp đôi. Bố cục bốn gian này giống hệt nhà họ Lục, đều là hai gian đông tây, ở giữa là một gian nhà chính và một gian bếp.

Nhà họ Lục chính là do Lục Quảng Sinh tự tay xây, kinh nghiệm phong phú, chỗ nào để cửa sổ, chỗ nào đặt tường chịu lực đều sắp xếp đâu ra đấy.

Bận rộn cả buổi sáng, đến giờ ăn trưa, Lục Dao nấu một nồi lớn cơm kê, thêm một chậu cải thảo hầm đậu phụ.

Đậu phụ này là làm tối hôm qua, hôm nay vừa vặn ăn được.

Mấy người khác chưa từng ăn đậu phụ, nhìn những miếng màu trắng trong chậu không dám gắp, chỉ vào đậu phụ tò mò hỏi: "Đây là gì? Nấm trên núi à?"

Lục Quảng Sinh đã ăn một lần, đắc ý nói: "Cái này gọi là đậu phụ, ăn ngon lắm."

Mọi người nghe vậy vội vàng gắp một miếng nếm thử, đậu phụ hầm nhừ, vừa cho vào miệng đã tan ra, khiến đám người này kinh ngạc khen ngợi: "Ngon thật! Cái này lấy ở đâu ra vậy?"

"Muốn mua cũng không dễ đâu, ngoài lão tam nhà ta ra, người khác đều không biết làm."

Thợ mộc không nhịn được hỏi: "Lão ca, cái này rốt cuộc làm bằng gì vậy, đừng giấu nữa." Răng ông ta không tốt, đặc biệt thích ăn đậu phụ này, nếu cách làm đơn giản thì về bảo vợ học theo.

Lục Dao vừa thêm cơm vừa nói: "Thúc à, cái này làm bằng đậu nành, cách làm cũng đơn giản, chính là ngâm đậu nành bốn năm canh giờ, dùng cối đá xay thành bột mịn, nấu bảy tám lần, rồi ép thành khối là thành đậu phụ."

Mọi người nghe xong, thấy cũng rắc rối quá, lần lượt cảm thán đồ ăn ngon nhưng tốn thời gian công sức, làm một hai bữa đổi vị thì được, nếu ngày nào cũng làm thì không có nhiều thời gian như vậy.