Sau Khi Dọn Sạch Hầu Phủ, Ôm Bụng Bầu Chạy Trốn Thiên Tai

Chương 36: Chặn đường

Chương 36 - Chặn đường

Dù hai thôn đã quyết định cùng nhau, nhưng vẫn cần có quy tắc rõ ràng, nếu không sẽ xảy ra hỗn loạn.

Đó sẽ không phải là đồng hành, mà là kết thù.

Sau khi mọi người đều đồng ý, trưởng thôn Thượng Thủy lập tức bảo con trai gọi những người bên thôn Đại Thạch đến để bàn bạc.

Trưởng thôn Đại Thạch nhận được tin tức, lập tức dẫn theo người tới.

Sau một hồi thảo luận sôi nổi, mọi người nhất trí để thôn Thượng Thủy dẫn dầu.

Tất nhiên, khi xảy ra chuyện lớn, hai thôn cần phải bàn bạc với nhau, bất kể thôn nào gây rối, cũng sẽ bị xử lý như nhau, trục xuất khỏi tộc phả và đuổi khỏi đoàn.

Sau khi mọi chi tiết được thỏa thuận xong, đã trôi qua nửa giờ.

"Thời gian không còn sớm nữa, mọi người mau chóng lên đường thôi."

Thấy trời đã muộn, trưởng thôn Thượng Thủy lên tiếng.

Lộ trình đã được lên kế hoạch từ trước, thôn Thượng Thủy và thôn Đại Thạch lần lượt cử hai thanh niên khỏe mạnh đi trước làm tiên phong.

Khi có chuyện gì họ có thể nhanh chóng thông báo kịp thời.

Cả đoàn bắt đầu di chuyển về phía trước.

Người già, trẻ em và phụ nữ đi ở giữa, còn thanh niên và đàn ông trung niên cầm vũ khí đi vòng ngoài.

Phong Cửu U không để tâm chuyện trong thôn thảo luận, biết rằng không thể nhanh chóng tiếp tục đi về phía trước, sau bữa ăn, nàng trốn trong xe lừa ngủ.

Tiếng động của xe la đánh thức Phong Cửu U nhìn những ngọn núi phủ đầy sương mù, nàng có một dự cảm không lành.

"Tam ca, bảo mọi người cẩn thận một chút, những nơi thế này rất dễ có thổ phỉ."

"Được."

Phong Thần Dật điều khiển xe la chạy nhanh hơn, không lâu sau đã ngang hàng với xe la của cha mình.

Anh chuyển lời của Phong Cửu U, tay phải cầm dây cương, tay trái vô thức nắm lấy cán dao giấu dưới xe la.

Nhờ Phong Cửu U nhắc nhở, mọi người đều cảnh giác hơn.

"Nhà lão đại, ngươi làm gì mà chậm chạp thế? Nhanh lên, chẳng lẽ ngươi muốn cháu ta đi bộ sao?"

Trước khi gặp nguy hiểm, một giọng nói lớn vang lên, trực tiếp đánh thức Lục Lang vừa mới ngủ bên cạnh Phong Cửu U.

Phong Cửu U dùng ánh mắt sắc bén nhìn về phía phát ra âm thanh.

Chỉ thấy một bà lão mặc áo vải thô, kéo theo một cậu bé chừng bảy tám tuổi bước về phía xe la của Phong Cửu U.

Sau lưng còn có một phụ nữ trẻ tuổi, người đeo đầy tay nải.

"Nương, đợi chút, con tới ngay đây."

“Phong nha đầu, xe la của cô vẫn còn nhiều chỗ trống, để không cũng phí, không bằng để Tiểu Bảo nhà tôi ngồi lên đi?

À, còn có ta nữa, chen chúc một chút cũng ngồi vừa, đồ đạc nhà ta hơi nhiều, dù sao cũng cùng một thôn, giúp đỡ nhau không phải là chuyện nên làm sao? "

Bà lão bước lên vài bước, chặn trước xe la của Phong Cửu U, cúi đầu nói với cháu trai:

"Tiểu Bảo, còn không mau lên xe chơi với Lâm ca đi."

Đôi mắt lơ lửng vẫn đang trố ra nhìn chằm chằm vào Phong Cửu U, lời nói từ đôi môi mỏng đó không hề dễ nghe.

"Trương bà nội, bà đang nói cái gì vậy? Chiếc xe la nhỏ này của muội muội ta, đã chật ních rồi, thật sự không còn chỗ cho Tiểu Bảo và những hành lý trên lưng của tẩu tử đâu."

Phong Cửu U còn chưa kịp nói gì, Phong Thần Dật đã ngăn đứa bé đang muốn trèo lên xe lại, lên tiếng trước.

"Dật tiểu tử à, ngươi như vậy là không đúng rồi, dù sao chúng ta cũng cùng một thôn, ngươi cũng quá keo kiệt rồi đấy, hơn nữa, Phong nha đầu còn chưa nói gì cơ mà?"

"Trương bà nội, bà..."

“Bà chặn đường rồi.”

Phong Cửu U thấy đã cách xa đội ngũ phía trước, nàng có chút mất kiên nhẫn, cắt ngang lời Phong Thần Dật đang định nói.

Mở miệng là Phong nha đầu, không biết còn tưởng là nha đầu điên đấy.

*Phong nha đầu và nha đầu điên đều đọc là “feng yatou”.