Chương 10: Có thai rồi?
Viện nhỏ đó ngày xưa vốn dĩ là xây cho cô cô của Phong Cửu U – Phong Uẩn Nhi.
Sự hiểu lầm đẹp đẽ này Phong Cửu U đương nhiên không biết.
Trong tận thế, ngủ cùng mười mấy người trên một chiếc giường lớn nàng cũng đã trải qua.
Bây giờ cô chỉ đơn thuần là không muốn có mối quan hệ quá thân thiết với người Phong gia mà thôi.
Dù Phong gia mời đi mời lại nhiều lần, nhưng Phong Cửu U vẫn giữ vững quyết định của mình, nàng không ở lại mà nhờ Phong Sóc dẫn mình đến gặp trưởng thôn.
Khi Phong lão thái gia cùng một đoàn người từ ngoài đồng trở về, và biết rằng con gái mà Lão Nhị nuôi dưỡng mười mấy năm không phải con cháu của Phong gia, thì sau đó lại là một trận ồn ào.
Cuối cùng dưới sự thuyết phục của lão thái thái, mới không chạy đi tìm Phong Cửu U.
Cũng không biết Phong Sóc nói thế nào với trưởng thôn, rất nhanh đã làm xong hộ tịch.
Cứ như vậy, Phong Cửu U được thu xếp ổn thoả ở thôn Thượng Thuỷ.
Vì không ở lại lâu, Phong Cửu U cũng không xây nhà, trực tiếp thuê một tiểu viện nhỏ.
Không lớn, nhưng được cái yên tĩnh.
Thời gian trôi nhanh, Phong Cửu U đến thôn Thượng Thuỷ cũng đã hơn nửa tháng rồi, hơn nữa còn trải qua một cái Tết khá ấm cúng.
Ngày hôm nay, thời tiết đẹp, trời trong xanh, ánh nắng rực rỡ, Phong Cửu U nằm trên ghế dài trong sân, mắt khẽ nhắm lại, khuôn mặt hiếm khi hiện lên một nụ cười nhẹ.
Gió xuân nhẹ thổi qua, mái tóc đen của nàng bay phấp phới trong gió.
Dường như cảm nhận được điều gì, Phong Cửu U mở mắt ra, khóe miệng khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười tươi hơn. Cô nhìn thấy một cậu bé khoảng mười tuổi, mặc quần áo vải thô, tay cầm một chiếc bát sứ lớn, từ từ bước vào.
Đó chính là cháu trai của Phong Cửu U, Phong Cẩm Hoà.
Phong gia có 7 người cháu trai, đại lang Phong Cẩm Hoà 10 tuổi, nhị lang Phong Cẩm Hoa 9 tuổi, tam lang Phong Cẩm Giang và tứ lang Phong Cẩm Hạo là song sinh, 8 tuổi.
Ngũ lang Phong Cẩm Vũ 7 tuổi, lục lang Phong Cẩm Lâm 5 tuổi, thất lang Phong Cẩm Thành 4 tuổi.
Tam lang và tứ lang là con trai của Nhị ca Phong Thần Thuỵ.
Phong Cửu U còn có 1 đại bá, đại bá Phong Đình có 2 người con trai.
Nhị lang và ngũ lang là con trai của Đại đường ca Phong Thần Minh.
Thất lang là con trai của Nhị đường ca.
Tam ca Phong Thần Dật, vẫn chưa thành hôn.
Những ngày này, người Phong gia thường xuyên xuất hiện trước mặt Phong Cửu U. Tuy nhiên nàng có phần bao dung hơn với người già và trẻ nhỏ.
Trong mắt người Phong gia, con gái (cô cô) của họ xinh đẹp trắng trẻo, sao có thể làm những việc nặng nhọc chứ, nàng phải được chăm sóc chu đáo. Vì vậy, mọi việc như gánh nước, chẻ củi đều được họ đảm nhận hết.
Phong Cửu U không ít lần từ chối, nhưng không ngăn được sự nhiệt tình của Phong gia.
Có những lúc sợ cô không nhận, còn lén lút đặt để trước cổng rồi chạy đi luôn.
Nếu không phải thái độ của Phong Cửu U cứng rắn, thì đến quần áo của cô họ cũng đòi giặt rồi.
Ý đồ của Phong gia, Phong Cửu U rõ như lòng bàn tay.
“Cô cô, đây là canh cá sáng nay bà nội nấu, người mau uống đi.”
Miệng cậu vừa nói vừa vừa không ngừng nuốt nước bọt.
“Cá này là tối hôm qua cha (đại đường ca) và tam thúc ra sông bắt, chờ đến nửa đêm mới bắt được đó ạ.”
Cậu cũng rất muốn uống, nhưng không sao, ở nhà còn nhiều, về nhà là có thể uống.
Dưới ánh mắt nóng bỏng của cậu, Phong Cửu U chỉ đành bất đắc dĩ nâng tay nhận bát canh cá từ tay Phong Cẩm Hòa.
Nhưng ngay sau đó, trong bụng nàng lại cảm thấy cồn cào, suýt chút nữa không nhịn được mà nôn ra.
Phong Cử U dùng dị năng cố gắng đè nén cảm giác buồn nôn xuống, thậm chí còn làm tê liệt cả hệ thần kinh khứu giác để không ngửi thấy mùi gì nữa.
Dù vậy, sắc mặt cô vẫn trở nên nhợt nhạt, tình huống này khiến cháu trai nàng sợ hãi.
“Cô cô, người sao vậy?”
Phong Cẩm Hoà thấy phản ứng của Phong Cửu U, bị doạ một trận, sau đó nhanh chóng cầm lấy bát canh cá ngửi thử.
“Hmm… không sao mà, vẫn thơm ngon như mọi khi.”
Nhà này đông con cháu quãi, đau hết cả đầu @@