“Ký chủ! Vậy mà cậu có thể mặc được quần áo của thụ chính rồi, chẳng phải chúng ta sẽ có thể mau chóng hoàn thành nhiệm vụ thứ hai rồi sao!”
Nói xong, nó vừa lòng đυ.ng vào thái dương của Sở Từ: “Quả nhiên không nên đi đường vòng với ký chủ mà.”
Sở Từ mang vẻ mặt chán nản ngẩng đầu nhìn Bé tám: “… Mày xem tao nghiêm túc làm nhiệm vụ như thế, giúp tao một việc đi.”
Có lẽ là trạng thái của cậu quá sống xác sống, Bé tám vội vàng quan tâm hỏi: “Ký chủ làm sao vậy!”
Sở Từ sâu kín mở miệng: “Có thể xóa bỏ cái Buff si tình cho tao được không?”
Bé tám nghi ngờ “Ừm” một tiếng, sau đó nó lắc lư tròn vo của mình: “Không được đâu nha. Trước khi mỗi ký chủ nhận được nhiệm vụ, họ đều sẽ được hệ thống phân chia kỹ năng, còn Buff si tình là căn cứ vào giả thiết khuyết tật của ký chủ đó!”
Sở Từ vừa nghe xong, cậu phát giác có gì đó sai sai: “Tao bị khuyết tật cái gì hả?”
Đôi mắt màu trắng của Bé tám chớp chớp.
“Tính cách trai thẳng bộc trực, mỏ hỗn thích chửi rủa, không biết nói lời hay ý đẹp.”
“Còn có… Khuyết tật độc thân 20 năm từ trong bụng mẹ!”
Nó thậm chí còn cố ý nhấn mạnh vào năm chữ “Độc thân 20 năm”.
Sở Từ có cảm giác bản thân vô cùng nhục nhã.
“Mày…!” Cậu thẹn quá hóa giận, vừa định chửi Bé tám một trận cho ra nhẽ, nhưng không đợi cho Sở Từ bắt đầu giương nanh múa vuốt, Quý Yến Lễ đã bưng chén tới, đẩy cửa từ ngoài bước vào trong.
Sở Từ vội vàng rụt người vào trong chăn như con chim cút, còn Bé tám lập tức biến mất trước khi Quý Yến Lễ bước qua cửa.
“Tôi hâm cháo giúp cậu.” Quý Yến Lễ thấp giọng nói, có vẻ anh không nhìn thấy cái gì, di chuyển tới bên cạnh Sở Từ, đưa cái chén đang cầm trong tay cho cậu: “Khuya quá nên không đặt cơm hộp được, tôi chỉ có thể tới quán ăn sáng ngoài cổng trường mua một chén cháo thôi.”
“Cậu ăn chút cháo trước đi.”
Trong chén cháo bị hắn nhiệt độ ấm vừa vặn tốt, Quý Yến Lễ còn cẩn thận giúp hắn dọn một chiếc giường đầu bàn, thế hắn dịch hảo chăn.
Nhìn những gì Quý Yến Lễ đã làm, Sở Từ lại nhịn không được mà cảm thán. Quý Yến Lễ dịu dàng, biết săn sóc người, đẹp người đẹp nết, thảo nào nguyên chủ thích anh như vậy.
Nhưng dù thích như thế nào cũng không đến mức trở thành liếʍ cẩu chứ!
Đã bán mạng cho người ta nhưng đối phương ngay cả họ tên của mình là gì cũng không biết!
Vậy không phải thiệt thòi lớn hả!