[Xin hỏi đây là trọng điểm sao?]
[Tôi không biết nói, chẳng lẽ tôi là người câm hả?!]
Âm điệu phập phồng thoải mái thể hiện hoàn hảo cảm xúc mất kiên nhẫn của chủ nhân.
Quý Yến Lễ chớp mắt, trơ mắt nhìn chằm chằm vào đôi môi mỏng khẽ mở ra Sở Từ nhưng lại không hề nói chuyện. Khi cậu ngẩng đầu nhìn anh lần nữa, con ngươi đen láy lập loè vài cái.
“Bởi vì giọng nói của cậu giống như suối mát trên núi cao, tôi sợ tôi sẽ… Sa đà vào trong đó.”
Sở Từ cắn chặt hàm dưới, cậu chịu đựng cơn ớn lạnh nổi da gà khắp người.
[Người anh em, tôi thề, thật sự rất mắc ói.]
[Có tin tôi đè cậu xuống rót nước sôi 200° không hả?]
Vẻ mặt của Quý Yến Lễ từ mờ mịt chuyển sang khϊếp sợ.
“Là như vậy sao?” Khóe miệng anh run rẩy hai cái, yên lặng lùi ra sau hai bước, như thể trong tay Sở Từ thật sự đang cầm ấm nước sôi 200° vậy.
Quý Yến Lễ nói tiếp: “Có điều, cậu có thể ở phòng của tôi, tuy rằng tôi là học sinh ngoại trú, nhưng giáo viên đã đăng ký giúp tôi một phòng dự phòng.”
Điều kiện gia đình của Quý Yến Lễ khá giả, thậm chí cha của anh còn là cổ đông của trường nên đa phần các tiện ích trong trường đều được dự trù chuẩn bị cho Quý Yến Lễ.
Hơn nữa, bản thân Quý Yến Lễ có thành tích xuất sắc lại rất ngoan hiền, cho nên hiệu trưởng hay giáo viên đều rất thích Quý Yến Lễ.
Đương nhiên, cũng không thể loại bỏ thuộc tính vạn nhân mê anh mang trên người.
Sở Từ nghĩ như vậy rồi nhớ tới căn phòng trọ tồi tàn của mình, cậu lập tức nện một quyền lên bức tường tưởng tượng trong lòng.
Người thượng lưu đáng chết!
Cậu lại nhắm mắt lần nữa, cuối cùng mới chịu nhục đồng ý với lời đề nghị của Quý Yến Lễ.
Sở Từ mặc xong quần áo xoay người định xuống giường.
Đúng lúc này, không biết có phải là do đã nằm quá lâu không, hay là đầu thật sự bị đập tới mức xảy ra vấn đề, hai chân cậu vừa mới giẫm lên mặt đất, Sở Từ lập tức cảm thấy sức lực khắp người như bị rút cạn, hai chân nhũn ra rồi quỳ rạp xuống đất, đầu gối đang tiếp xúc thân mật với nền gạch. Quý Yến Lễ đứng bên cạnh nhanh nhẹn đỡ lấy cánh tay Sở Từ.
Nhiệt độ cơ thể ấm áp của anh cách lớp vải ẩm ướt dán lên da thịt Sở Từ, hơi thở thuộc riêng về Quý Yến Lễ lập tức bao vây Sở Từ đến kín mít. Sở Từ trừng to hai mắt, máu nóng toàn thân giống như đang lưu thông với tốc độ cực nhanh.