“Tao xin nhảy qua nhiệm vụ này.” Cậu nhỏ giọng kháng nghị.
“Xin lỗi, trước mắt ký chủ còn chưa nhận được cơ hội có thể nhảy qua nhiệm vụ.” Bé tám tiếc nuối biến đôi mắt thành TAT, nói tiếp: “Tuy nhiên, là hệ thống chuyên dùng của ký chủ, Bé tám có thể giúp cậu nhảy qua một nhiệm vụ miễn phí.”
“Nếu ký chủ xác định nhảy qua nhiệm vụ này, cậu sẽ tự động nhận được một nhiệm vụ khác.”
Sở Từ cảm thấy chẳng lành trong lòng, không tự chủ được mà cảnh giác: “Mày nói cho tao biết trước nhiệm vụ sau là cái gì?”
Bé tám nói: “Hôn lén thụ chính một lần.”
Sở Từ nghe xong, ngừng thở ngay xém tự làm mình sặc chết.
“Thôi.” Hai mắt cậu tối sầm, nói tiếp: “Hủy diệt đi.”
Đôi mắt của Bé tám cong lại thành hai mảnh trăng non màu trắng: “Vậy chúc ký chủ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.”
Nói xong, nó lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng đâu.
Tiết học nhanh chóng kết thúc, sau khi thu dọn giáo án, giáo viên vừa mới bước ra khỏi lớp. Giây tiếp theo, Sở Từ nhạy bén nắm bắt bóng dáng của Quý Yến Lễ trên hành lang.
Cũng không phải là thị lực của cậu rất tuyệt vời, chỉ cần là vai chính, Quý Yến Lễ luôn luôn khiến mọi người chú ý, thậm chí là ném anh vào trong đám đông người cũng có thể liếc mắt một cái đã phát hiện ra anh ngay. Ánh mắt của Sở Từ mất khống chế mà cố định ở trên người anh, nhìn anh từ từ tiến về phía mình càng lúc càng gần.
Rồi sau đó, khi Quý Yến Lễ sắp tới gần lớp học, Sở Từ nhìn anh như nhận ra cái gì, đứng yên tại chỗ nhìn xuống một chỗ rồi nhíu mày. Tiếp theo, anh nhanh chóng xoay người rồi chạy sang một hướng khác.
Sở Từ lập tức đứng lên, vội vàng ra từ cửa sau, chạy đuổi theo Quý Yến Lễ.
Cuối cùng, Sở Từ ngừng ở cửa phòng vệ sinh nam nằm cuối hành lang.
Cậu cúi đầu, lắng nghe tiếng nước quá lớn ở trong phòng vệ sinh, gạch men sứ trắng tinh đã bị nước bao trùm, nước chảy tràn ra ngoài rồi nhiễu xuống một nấc bậc thang, làm ướt nền xi măng xám tro trên hành lang.
Sở Từ nghĩ tới cái gì.
Cốt truyện gốc là Quý Yến Lễ cứu một vai phụ đang bị bạo lực học đường… Lận Dụ, cũng là liếʍ cẩu top 1 của Quý Yến Lễ, tuy nhiên trong cốt truyện gốc, cậu ta hắc hóa.
Sở Từ từ từ nhớ lại, du͙© vọиɠ chiếm hữu của Lận Dụ rất mạnh mẽ. Sau khi công chính xuất hiện, thấy Quý Yến Lễ và công chính mập mờ, không rõ nên cậu ta sinh lòng đố kỵ, thường xuyên tự làm tổn thương bản thân để nhận được sự đồng cảm của Quý Yến Lễ.
Thiết lập tính cách của Quý Yến Lễ là đóa hoa trắng nhỏ trong sáng lương thiện, ngay cả chuyện một con kiến bị dẫm chết cũng khóc lóc mất một buổi sáng, nên đương nhiên là anh không nhận ra trò xiếc của Lận Dụ. Anh từng bước rơi vào cái bẫy của Lận Dụ, bị Lận Dụ bỏ thuốc, còn suýt bị cậu ta giam nhốt nữa.
Nhưng kết cục của Lận Dụ cũng chẳng ra gì. Sau khi bị Quý Yến Lễ từ chối, nhân cách cực đoan lựa chọn tự sát. Lúc chết, cậu ta cũng chỉ mới có 18 tuổi.
Nghĩ đến đây, Sở Từ nhịn không được mà thổn thức.