Trong phòng vệ sinh truyền đến tiếng xô đẩy, không biết là thùng nước trong tay ai rơi xuống đất, phát ra một tiếng “Loảng xoảng” rất lớn làm Sở Từ hoảng sợ.
“Dừng tay!”
Là tiếng của Quý Yến Lễ.
Sở Từ đi từng bước một từ từ vào bên trong, cậu không dám làm đám người bên trong phát hiện ra mình. Đây được xem như là cốt truyện gốc đang phát triển đúng hướng, Sở Từ không biết nếu việc mình tùy tiện xuất hiện gây trở ngại chuyện cốt truyện phát triển có làm xuất hiện thêm bất cứ tình tiết nào nằm ngoài dự kiến hay không.
Trong phòng vệ sinh tổng cộng có năm người, ba thiếu niên tóc nhuộm đủ màu, vừa thấy là biết bia đỡ đạn ác độc bị vai chính giẫm dưới lòng bàn chân, một người đang quay lưng về phía Sở Từ là Quý Yến Lễ, còn có một người… Sở Từ lặng lẽ cúi thấp đầu, thấy được một thiếu niên cả người ướt sũng ngồi bệt dưới đất.
Phía sau là vòi nước được mở hết cỡ, nước lạnh trực tiếp tưới lên sống lưng thon gầy của cậu ta, thiếu niên cúi thấp đầu, cả người run rẩy dữ dội, đối lập với đôi môi tái nhợt chính là gương mặt ửng hồng tới bất thường, kết hợp với hoàn cảnh xung quanh, ai cũng nghĩ ra đã xảy ra chuyện gì.
Sở Từ tìm một góc hơi khuất để trốn, âm thầm quan sát.
“Mày ai hả?!” Người lên tiếng là một thiếu niên đầu hồng, cậu ta cao to, cà lơ phất phơ đi đến trước mặt Quý Yến Lễ như mấy tên du côn.
Cậu ta nghiêng đầu quét mắt đánh giá Quý Yến Lễ từ trên xuống dưới vài lần: “Mày quen biết nó à?”
Quý Yến Lễ lắc đầu.
“Không quen biết vậy mày vào đây làm gì?” Thiếu niên đầu hồng hừ lạnh một tiếng, cánh tay vạm vỡ nâng lên, vỗ vỗ lên vai Quý Yến Lễ như đang uy hϊếp. Sở Từ ở một góc hít vào một hơi, cậu cảm thấy người này có thể nhẹ nhàng bẻ gãy cánh tay của Quý Yến Lễ.
Quý Yến Lễ nhẹ nhàng đáp: “Mấy người… Là đang bắt nạt bạn học sao?”
“Bắt nạt?” Đầu hồng như nghe được từ gì đó rất khó tin: “Thằng oắt con như mày biết cái gì, cái thằng này ăn cắp tiền của ông bị ông bắt được, bắt nó trả tiền lại có được xem là bắt nạt không hả?!”
Dường như Quý Yến Lễ hơi sửng sốt, anh cúi thấp đầu dò hỏi thiếu niên ngồi trên đất: “Cậu thật sự ăn cắp tiền của bọn họ ư?”
Anh quay lưng với Sở Từ, cho dù chỉ có thể nghe được giọng điệu, Sở Từ đều có thể tưởng tượng ra được anh sốc đến mức nào.
Dù sao Quý Yến Lễ vốn được dạy bảo khắt khe từ bé, chưa từng được chứng kiến hành vi ăn cắp này.
Thiếu niên ngồi trên đất vẫn chôn đầu như cũ, không nói lời nào.