Hôm nay Quý Niệm Thanh mặc quần áo sơ mi đi giày cao gót, dáng người thẳng tắp, lúc đi như mang theo gió, bộ dạng hung dữ khác hoàn toàn với bộ dạng thường ngày khi ở quán bar.
Quý Niệm Thanh bước nhanh vào sảnh công ty, không ít nhân viên nhìn thấy cô liền chủ động chào hỏi. Cô vội vàng đáp lại rồi đi thẳng đến thang máy lên tầng cao nhất.
Quý gia là một gia tộc lớn kinh doanh nhiều mảng khác nhau như bất động sản, thực phẩm và vật liệu xây dựng.
Những sản nghiệp này hiện đang được Quý Niệm Thanh và một vài người khác quản lý, ví dụ như chị gái cô.
Quý Niệm Thanh là con gái út trong nhà, được giao nhiệm vụ tiếp quản mảng kinh doanh thực phẩm, cô có rất nhiều chuỗi siêu thị, ngoài ra còn hợp tác với các nhãn hàng khác.
Mà hiện tại Quý Niệm Thanh quan tâm nhất tới khách hàng là ông chủ của một chuỗi cửa hàng thực phẩm nổi tiếng trong khu vực.
Nếu như vị khách hàng lớn kia hợp tác với Quý Niệm Thanh thì công ty của cô sẽ cung cấp sản phẩm và dịch vụ cho chuỗi cửa hàng thực phẩm của anh ta, thu được lợi ích rất lớn từ trung gian.
Quý Niệm Thanh nghĩ đến việc này trong lòng có chút gấp gáp, con số trên thang máy không ngừng biến hóa, cuối cùng dừng lại ở tầng 19. Cửa vừa mở ra, Quý Niệm Thanh liền nghe được giọng nói của vị khách hàng kia.
Người này tên là Trần Long, tính cách hào sảng, trong giới thương nhân không phải là một người xảo trá, tính tình nóng nảy, một khi không hài lòng thì ngay lập tức hủy hợp đồng.
Vì biết trước tính tình của anh ta, nên Quý Niệm Thanh luôn nhắc nhở giám đốc kinh doanh phải cẩn thận, không được mắc lỗi.
Thế nhưng ông ta đã mắc một sai lầm không nhỏ.
Tuy rằng Quý Niệm Thanh là tổng giám đốc, nhưng ở trước mặt khách hàng vẫn giữ thái độ hòa nhã.
Cô đi tới chỗ khách hàng, người còn chưa thấy, đã nghe tiếng cô nói: "Trần tổng, xin lỗi vì để anh đợi lâu, nghe bộ phận kinh doanh nói anh không hài lòng với hợp đồng của chúng tôi, trước tiên xin lỗi anh, vấn đề này chúng ta có thể ngồi xuống thương lượng lại được không?"
Quý Niệm Thanh cũng không phải là một người ngu ngốc, trước tiên nói lời xin lỗi rồi đi đến bên cạnh anh ta, mỉm cười gật đầu chào.
Cô vốn dĩ lớn lên đã đẹp, đôi mắt hạnh lấp lánh nhìn anh ta, người cô tỏa ra một mùi nước hoa dễ chịu, rất nữ tính.
Dù đây là cuộc gặp gỡ kinh doanh, nhưng dù sao anh ta cũng là đàn ông nên không thể nổi giận, nhưng rõ ràng trong giọng nói vẫn là mang theo bất mãn: "Tôi nói với Quý tổng, cô cũng biết công ty chúng tôi đây là thành tâm tới ký hợp đồng, nhưng công ty các cô đã lừa dối chúng tôi."
Quý Niệm Thanh không quan tâm đến sự bất mãn của anh ta, đưa anh ta tới phòng khách, đợi cho hai người đều ngồi xuống, cô mới chậm rãi đáp: "Trần tổng, hợp đồng này chúng tôi rất thành tâm muốn hợp tác cùng công ty anh, Quý gia không bao giờ lừa dối khách hàng."
Quý Niệm Thanh nói chuyện trong khi liếc giám đốc kinh doanh một cái, "Hợp đồng của chúng ta có vấn đề gì?"
Giám đốc kinh doanh cảm thấy rất khó mở miệng, mày nhăn lại như đang cầu nguyện, cuối cùng vẫn phải nói ra sự thật: "Thực tập sinh mới đến đã tính sai đơn giá, dẫn đến giá trị hợp đồng bị sai."
Quý Niệm Thanh nghe xong, nhíu mày không vui nói: "Thực tập sinh? Không phải sẽ có người kiểm tra đối chiếu lại sao? Gọi người kiểm tra đến gặp tôi."
Giám đốc kinh doanh hít một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào mắt Quý Niệm Thanh, trái tim đập loạn, cuối cùng trong miệng thốt ra hai chữ: "Không có."
Hai chữ này đã hoàn toàn chọc giận Quý Niệm Thanh, cô ném tài liệu lên bàn, tiếng động nghe rất lớn, cơn giận của cô không hề kém với Trần tổng.
Tài liệu quan trọng như vậy chỉ giao cho một thực tập sinh làm mà không có người kiểm tra đối chiếu, quả thực là tắc trách.
Quý Niệm Thanh rất tức giận nhưng cô không thể thể hiện trước mặt khách hàng.
Quý Niệm Thanh vẫn cười, nói với Trần tổng: "Trần tổng, đây thực sự là lỗi của chúng tôi, chúng tôi sẽ sửa lại hợp đồng ngay lập tức và đảm bảo sẽ không có sai sót lần thứ hai, anh cảm thấy thế nào?"
Trần tổng dựa vào sô pha, thở dài mấy tiếng, đối với lý do thoái thác của Quý Niệm Thanh khó có thể chấp nhận được, "Đây là lần đầu tiên chúng tôi hợp tác với công ty của các cô, hiện tại tôi cảm thấy có chút không phù hợp."
Trần tổng nói xong lời này liền đứng dậy, Quý Niệm Thanh vội vàng muốn giữ anh ta lại, nhưng anh ta đã nói trước: "Quý tổng, hợp đồng này tạm thời tôi vẫn chưa ký."
Nói xong anh ta cố ý nhìn giám đốc kinh doanh một cái, rồi nói thêm một câu: "Còn nữa, Quý tổng, công ty lớn như vậy, người thật sự rất nhiều, ý của tôi là dư thừa nhiều."
Trần tổng nói xong liền đi ra khỏi phòng, Quý Niệm Thanh muốn giữ anh ta lại cũng không có cách nào. Bởi vì đây là sai sót lớn, những lý do thoái thác mà cô đã chuẩn bị đều không còn hiệu quả.
Cũng may là khách hàng cẩn thận, phát hiện ra lỗi trong hợp đồng, nếu thật sự ký, đối phương sẽ phải chịu tổn thất không chỉ là hai trăm vạn.
Trần tổng là khách hàng lần đầu tiên hợp tác mà bọn họ đã tạo ra một cục diện vô cùng xấu hổ, cô không còn mặt mũi để nói chuyện với người ta.
Quý Niệm Thanh nhìn giám đốc kinh doanh liếc mắt một cái, giọng lạnh lùng, "Giám đốc Phương, chiều nay viết đơn từ chức gửi lại cho tôi."
Ông ta không nói gì, coi như đã chấp nhận.
"Còn nữa, hãy kiểm tra lại nhân viên của mình, lần trước tôi thấy bộ phận của ông thường xuyên tụ tập, có vẻ khá bận rộn, từ giờ trở đi không cần bận rộn nữa."