Nhìn Thẩm Việt đang ngồi ở ghế sofa, đầu hắn chợt nhớ tới điều gì đó.
"Cậu không phải đã có bạn gái rồi sao?"
Người đàn ông đang chìm đắm trong cuộc chiến căng thẳng đột nhiên dừng động tác lại, quay người về phía giường lớn, thân hình to cao của Thẩm Việt đang nằm ở đó.
Vẻ mặt khó hiểu hỏi lại: "Sao vậy?" Thẩm Việt có bạn gái cả trường học không ai là không biết, tên Triệu Quân này bị ngu hay sao?
"Tôi thấy cậu quan hệ tìиɧ ɖu͙© với giáo viên ở trong trường!" Triệu Quân nhướng mày nhìn Thẩm Việt, như thể muốn chính hắn xác minh.
"Cậu nhìn thấy?"
"Đúng! Tôi nhìn thấy cậu đυ. giáo viên Hạ ở trong phòng kho."
"Hừ! Cậu nhìn thấy thì không sao, bạn gái tôi sẽ không biết chuyện. Tất cả là do cô ta quyến rũ tôi, con chó động dục đó không biết đã lên giường với bao nhiêu thằng rồi."
"Cậu không nói tôi còn tưởng cậu dụ dỗ cô ta!"
Triệu Quân sẽ không tin những lời mà Thẩm Việt nói. Hạ Đường là một giáo viên ưu tú, dù chỉ mới dạy ở trường vài tháng, nhưng cô rất được lòng học sinh và giáo viên.
Người phụ nữ thoạt nhìn ngây thơ như vậy không thể nào đi quyến rũ đàn ông được. Đặc biệt là học sinh của mình chưa nói tới điều đó là điều cấm kỵ.
"Cậu đừng để vẻ ngoài của cô ta đánh lừa." Thẩm Việt trả lời rồi trầm ngâm một lúc lâu.
Mối quan hệ của bọn họ bắt nguồn từ một hình phạt vào tuần trước.
Vì không hoàn thành bài tập về nhà theo đúng hẹn, các học sinh bị giáo viên Tiếng Anh triệu tập đến phòng hội đồng viết bản kiểm điểm.
Giờ học kết thúc, tất cả đều viết xong, chỉ có duy nhất Thẩm Việt đưa cho Hạ Đường một tờ giấy trắng và cô ta đã có ấn tượng với hắn từ lúc đó.
Cậu học sinh trùm trường Thẩm Việt, một người ngu dốt và quậy phá nhưng lại xuất thân từ gia đình giàu có. Chính là gu của các cô nàng học đường, khuôn mặt cậu ta phải nói khá đẹp trai, bên dưới đũng quần dường như không cương cứng nhưng lại to một cách bất thường.
Sau khi mọi người đều rời đi hết, Hạ Đường bước tới phía cửa rồi khoá trái từ bên trong. Quay người lại, nhìn cậu thanh niên đang thu dọn sách vở chuẩn bị rời đi bằng ánh mắt tràn đầy du͙© vọиɠ.
Thẩm Việt thấy cô ta nhìn mình chằm chằm, chán ghét không thôi. Bước tới đẩy mạnh Hạ Đường đứng chắn ở trước cửa, muốn rời đi nhưng lại bị đôi tay mảnh khảnh giữ chặt.
Cậu thiếu niên khó chịu ra mặt, Hạ Đường cọ xát hai ngực khủng của mình vào vào cánh tay hắn. Thẩm Việt cúi đầu nhìn khuôn mặt dâʍ ɖu͙© ngay trước mắt, khoé môi hơi nhếch lên.
"Bạn học Thẩm, nếu không làm bài tập thì sẽ bị phạt..." Hắn lập tức hiểu ra ý nghĩa sâu thẳm trong câu nói đó.
Từ giây phút ấy, hai người trở thành bạn "tốt" của nhau.
...
"Ý cậu là cô ấy chủ động quyến rũ?" Triệu Quân hỏi lại với vẻ mặt khó tin.
"Đúng vậy, con điếm đó nhìn thấy tôi và Ý Như thân mật trong lớp, liền ghen tị và muốn chiếm lấy tôi."
"Vậy tại sao cậu còn chấp nhận quan hệ với giáo viên Hạ?"
"Đơn giản chỉ là cô ta cho tôi làʍ t̠ìиɦ, còn Ý Như thì không!"
"Cậu đúng là một thằng khốn nạn! Cậu đối xử với Ý Như như vậy sao?" Triệu Quân không chấp nhận được hành động đó của Thẩm Việt, thật muốn lôi hắn ra đánh cho một trận.
Ý Như là hoa khôi trong trường, không những thế thành tích học tập lại vô cùng xuất sắc (Hoa khôi khi Lý Lệ chưa chuyển tới thôi. Chứ chị mà đã chuyển vào thì bế nhẹ cái top 1). Cô được coi là thiên thần trong mắt đám con trai, số người theo đuổi dường như xếp hàng dài. Nhưng không một ai lọt vào mắt xanh của cô ấy, kể cả học bá đẹp trai nhất trường.
Một thời gian sau, cả trường đều láo loạn một phen khi nghe tin Ý Như hẹn hò cùng thiếu gia nhà họ Thẩm. Mọi người đều không tin vào tai mình cho đến khi bắt gặp bọn họ thân mật trong lớp. Đám nam sinh đều tiếc nuối khi bông hoa xinh đẹp lại rơi vào tay một người không biết trân trọng. Thẩm Việt nổi tiếng ăn chơi, bọn họ cũng không hiểu tại sao Ý Như lại đồng ý quen cậu ta.
"Chỉ cần cậu không nói cho cô ấy biết thì mọi chuyện đều sẽ ổn."
"Nói cho cậu biết! Lúc đó, không phải chỉ có tôi chứng kiến mà có cả chị của cậu. Nếu tôi không nhầm thì cô ấy còn quay lại cả video."
"Đoạn video đó mà được tung ra ngoài, cậu và giáo viên Hạ chết chắc. Và đương nhiên Thẩm thị cũng sẽ bị ảnh hưởng."
Sau khi nghe được những lời này, khuôn mặt Thẩm Việt tái lại, cảm giác lo sợ tràn ngập trong lòng, máy chơi game rơi ra khỏi đôi tay đang run rẩy.
"Cậu nói thật sao?" Hắn ta đi tới bên giường, cơ thể nặng nề ngã xuống.
"Nói dối cũng không có lợi gì cho tôi, tin hay không cậu có thể đi hỏi chị ấy."
"Ngủ đi, mai tính sau!" Trong đầu Thẩm Việt nghĩ ra gì đó nhưng hình như hắn ta vẫn có vẻ lo lắng.
Triệu Quân hoang mang khi thấy hắn thản nhiên như vậy. Chẳng lẽ cậu ta không sợ bị đuổi học sao? Tin tức thiếu gia nhà họ Thẩm quan hệ tìиɧ ɖu͙© với giáo viên trong trường, ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến tập đoàn Thẩm thị. Thẩm Kinh Dự chắc chắn sẽ nổi điên và gϊếŧ đứa con trai của mình mất.
"Cậu không sợ?"
"Tôi có cách khiến Lý Lệ phải xoá đoạn video đó đi."
"Cách gì vậy?" Câu hỏi xuất phát từ bản tính tò mò của Triệu Quân.
"Không thể nói cho cậu!"
[Lý Lệ: Tên Triệu Quân chết tiệt, cậu khai ra tôi làm gì vậy hả?]
[Triệu Quân: Nếu không khai ra, tôi làm sao có cơ hội để được đυ. chị?]