Người ta thường nói “Rồng mạnh không thắng được rắn địa phương”*, mấy con quỷ ngoại địa vốn đã kiêng dè ma bản địa, giờ lại càng cảnh giác hơn.
*Một thành ngữ từ "Tây Du Ký” của Ngô Thừa Ân thời nhà Minh. Câu này ám chỉ dù có quyền lực, sức mạnh đến đâu, người ở nơi khác cũng khó lòng áp đảo được người có quyền thế hoặc quen thuộc địa bàn ở địa phương.
Không chỉ có Giản Diệc thấy Quý Ức có vẻ thâm sâu khó đoán, mấy con quỷ ngoại tỉnh cũng suy đoán đủ thứ. Chúng hiểu rõ người và quỷ khác biệt, khó tránh khỏi thắc mắc sao một người sống lại có thể xuất hiện một cách thản nhiên như vậy.
Thản nhiên vốn không phải là điều xấu, nhưng đặt vào hoàn cảnh và thời điểm khác nhau lại trở thành điều khiến ma quỷ cũng phải nghi ngờ.
Đạo diễn quỷ nghe mấy con quỷ nhỏ bên cạnh nói cũng bắt đầu lo lắng, nhìn Quý Ức đang tiến lại gần hỏi: “Các người đến làm gì?” Nói xong còn nháy mắt ra hiệu cho mấy con quỷ nhỏ đi tìm một âm sai địa phương.
“Chúng tôi đến để bàn về việc bồi thường.” Quý Ức lịch sự mở lời, “Mấy người bạn của tôi mấy hôm trước vô tình làm hỏng cái máy quay, tôi muốn giúp bồi thường.”
Đạo diễn quỷ và quỷ quay phim đều không ngờ Quý Ức đến vì chuyện này, nghe xong đều thở phào nhẹ nhõm.
Quỷ quay phim nhỏ giọng nói: “Muốn bồi thường cũng được, phải là hàng hiệu Thiên Địa, mẫu mã là…”
Ông Lý nói: “Mẫu mã này chúng tôi cũng không mua được, chắc phải đặt làm riêng.”
Con quỷ quay phim có chút tiếc nuối lại có chút đắc ý nói: “Đây là hàng hiếm, nếu dừng sản xuất rồi chắc phải đặt làm riêng.” Nói xong lại tiếp, “Nếu mấy người không mua được thì định bồi thường thế nào? Dùng hàng khác để lừa tôi là tôi không nhận đâu.”
Chỉ là lời hắn nói không dễ nghe, mấy con quỷ bản địa giờ lại vì chuyện này mà đối mặt với nguy cơ ngồi tù, nên nhìn con quỷ quay phim với ánh mắt không mấy thân thiện, giọng hắn cũng nhỏ dần, cuối cùng trốn sau lưng đạo diễn quỷ, trông như sợ bị đánh hội đồng.
Quý Ức lấy điện thoại ra, trên đó là mấy cái máy ảnh bằng vàng mã đã thêm sẵn vào giỏ hàng, “Cái này được không? Tôi thấy cũng tương tự.”
“Làm sao giống nhau được,” con quỷ quay phim thấy hắn có vẻ thân thiện, liền lại gần nhìn kỹ, nửa câu đầu vẫn bất mãn kêu ca, nửa câu sau đã nghẹn lại trong cổ họng, mắt không tự chủ mở to hơn chút.
Sau khi diễn 2 biểu cảm nho nhỏ, con quỷ quay phim mới nói: “Thực ra tôi chịu thiệt chút cũng được, ai bảo tôi xui xẻo, ôi, lòng tốt của tôi đáng được ghi vào sử sách.”
Hắn ôm lấy trái tim đã ngừng đập từ lâu, nói rồi lại rướn cổ nhìn vào điện thoại của Quý Ức, thấy màn hình tắt liền giục, “Mở lại để tôi xem kỹ hơn.”
Cái máy quay mới của con quỷ quay phim vốn là do người nhà đốt cho hắn, nói là mẫu mới, nhưng thực ra chỉ tốt hơn chút so với đống hàng tồn ở cửa hàng đồ cúng trong thị trấn. Mấy cái khuôn giấy đó sản xuất ra tất nhiên phải dùng hết. Khi sản xuất chỉ là hình ảnh tìm trên mạng, cũng không cầu kỳ lắm. Mẫu mới chủ yếu là vì trên trần luôn phát triển nhanh hơn dưới âm, sản phẩm trên nhân gian qua đến âm giới đa phần đều là mẫu mới.
Những mẫu máy quay mà Quý Ức thêm vào giỏ hàng thì khác hẳn, không chỉ có hình dáng tinh xảo mà còn có cả mã số cụ thể, đúng là những mẫu máy hiện đại nhất ở nhân gian, con quỷ quay phim nhìn mà mắt sáng rực.
Cái cổ của con quỷ quay phim cũng dài ra theo động tác rướn lên của hắn, càng thể hiện rõ sự huyền ảo của bản thân. Điều này khiến Giản Diệc mặt tái mét, vốn định chạy đến cầu cứu Quý Ức phải lùi lại hai bước, tâm lý bị tổn thương nặng nề. Đồng thời anh ta càng khâm phục Quý Ức vẫn đang có thể bình tĩnh trao đổi điều kiện giữa bầy ma quỷ Truyền Ưthế này.
Quý Ức không bỏ qua sự thay đổi biểu cảm của con quỷ quay phim, biết rằng mấy con quỷ này cũng có nhiều mánh khóe vặt vãnh. Anh hiểu rằng thứ mình đưa ra làm con quỷ này rất hài lòng. Thấy nó còn giả vờ, Quý Ức không thể để nó chiếm lợi.
Quý Ức liền cố ý rút điện thoại lại, nói: “Không được, tôi đã nói bồi thường là bồi thường, cái này không bằng cái của anh ban đầu, vậy tôi vẫn bồi thường cái ban đầu cho anh, anh đưa thông số cụ thể cho tôi, tôi sẽ liên hệ để làm cái giống y hệt, đảm bảo không để anh thiệt thòi.”
Anh còn làm bộ định xóa mấy món trong giỏ hàng.
Con quỷ quay phim đã thèm thuồng mấy mẫu trong giỏ hàng của Quý Ức, nghe vậy liền hoảng hốt sợ nếu mình cứng rắn quá thì lỡ mất cơ hội, vội vàng ôm lấy tay Quý Ức nói: “Cái này được, cái này được, không thiệt thòi!”
Quý Ức: “Tôi biết anh tốt bụng, chắc chắn là giả vờ không bị thiệt thòi, tôi vẫn...”
Con quỷ quay phim thấy Quý Ức ngốc nghếch như đang chui vào ngõ cụt, lại sợ mất cơ hội nâng cấp thiết bị, vội lớn tiếng ngắt lời Quý Ức: “Không thiệt thòi, không thiệt thòi, là tôi chiếm lợi, anh cứ mua cái này cho tôi.”