Món Nợ

Chương 25: Khúc Dạ

Khúc Dạ, Sòng bạc phía Bắc.

Gọi là sòng bạc nhưng ở đầy hầu hết đều tập hợp những thú vui của đàn ông.

Tầng trên cùng là khách sạn sang trọng, phía dưới là hộp đêm, nơi tụ họp những thiếu gia, lão đại ăn chơi nhất nơi đây, hai tầng cuối cùng là sòng bài, có thể thấy hai tầng này ngày nào cũng có xác chết được khiêng ra ngoài. Những người ăn chơi thua lỗ đều bị mất tay hoặc chân hoặc thậm trí mất cả mạng.

Tất cả mọi người đến đây đều chìm trong cuộc vui. Bất ngờ có một đám người mặc quân phục xông vào, bao vây tất cả mọi người ở đây, chĩa súng vào người bọn họ, khuôn mặt nghiêm túc.

"Chúng tôi thuộc Cục cảnh sát điều tra tội phạm, được lệnh cấp trên tới chỗ này khám xét!"

"Tất cả đứng im, dơ hai tay lên đầu."

Mọi người ở lầu 1 đều sửng sốt khi nhìn thấy quân đội công an tới đây. Họ nghe nói nơi đây trước giờ làm ăn phát đạt, ông chủ Tam cũng không làm bất cứ điều gì phạm pháp. Tại sao lại có công an xuất hiện ở đây.

Một người đứng đầu trong số đó ra lệnh cho mấy người phía sau: "Đi lên lầu, tập hợp tất cả mọi người xuống đây."

"Tuân lệnh."

Người đàn ông tên Lý Thành, là quản lí ở đây đột nhiên tiến lên phía trước cung kính chào hỏi: "Chào các vị, không biết ngọn gió nào quấn các vị tới đây?"

"Chúng tôi nhận được lệnh cấp trên tới đây lục soát, nghe nói ở đây có buôn bán ma túy trái phép."

"Hả?!"

Mọi người xung quanh đều sửng sốt một lúc, không ai nghĩ tới lý do này, bởi vì Tam gia trước giờ sẽ không bao giờ đυ.ng vào thứ bột đó.

"Các vị, trước giờ chúng tôi luôn làm ăn trong sạch, chắc chắn không thể xảy ra..."

"Chỉ huy, chúng tôi đã kêu gọi đủ người xuống rồi." Người cảnh sát lúc nãy được giao nhiệm vụ đã quay trở lại, cắt đứt những gì Lý Thành đanh định nói.

Lầu một hiện tại tập hợp đủ nên đã chật kín.

"Được rồi, mọi người hãy xếp thành 6 hàng để chúng tôi có thể lục soát từng người."

Mọi người ngoan ngoãn nhanh tróng xếp hàng. Sau khi xong xuôi chỉ huy ra lệnh: "Bắt đầu xét người. Đề nghị mọi người dơ hai tay lên đầu."

Cảnh sát bắt đầu lục soát, bọn họ soát rất kĩ, không để lại một ngóc ngách nào.

Tất cả mọi người đều hoảng loạn đổ mồ hôi, duy nhất có một người như biết chắc chắn chuyện này sẽ xảy ra và không chút sợ sệt. Hắn cũng không lộ vẻ mặt đó cho người khác thấy.

Khi cảnh sát soát đến người hắn, đột nhiên hắn nhỏ giọng thì thầm vào tai người cảnh sát: "Trong chai rượu trên kệ, phòng 1609, tầng 4."

Vẻ mặt viên cảnh sát hơi hốt hoảng, nhưng nó chỉ tồn tại trong một giây, không kịp để người trước mặt nhận ra. Cảnh sát gật nhẹ đầu rồi soát người tiếp theo. Bọn người phía sau cũng không để ý có gì kì lạ.

Sau khi soát xong và không nhận ra có gì bất thường, chỉ huy ra lệnh xét tất cả các tầng, mọi ngóc ngách cũng không bỏ qua.

Mọi người tập hợp, chia nhau ra bắt đầu tìm kiếm.

Phòng 1609, tầng 4.

Viên cảnh sát lúc nãy được người đàn ông thì thầm vào tai đang ở trong căn phòng đó. Đây là căn phòng tổng thống của Tam Nghị, bên trong sang trọng, đâu đâu cũng được rát vàng khiến viên cảnh sát hơi chói mắt mà nheo lại.

Phòng khách có một hồ bơi ở giữa, thiết kế có chút kì lạ nhưng rất hiện đại. Đi sâu vào bên trong là quần rượu, anh ta bước gần tới tủ rượu, bên trên chỉ đặt duy nhất một chai rượu Mao Đài.

Anh cầm chai rượu lắc lên xuống, quả thật bên trong có đựng một thứ, đó chính là ma túy. Chai rượu đậm không thể nhìn thấy rượu bên trong cũng như sẽ không biết bên trong chứa gì.

Anh ta cầm bình rượu đi như thể đang cầm một vật hiếm, vội vã chạy xuống lầu 1, nơi mọi người đang tập trung.

"Tìm thấy rồi." Viên sĩ quan hối hả chạy xuống, như thể nếu không chạy nhanh sẽ có người cướp mất.

"Tôi... tôi tìm thấy... một chai rượu rất kì lạ." Vì chạy nhanh quá nên khi xuống đến nơi, anh ta liền thở hổn hển không rặn ra chữ.

"Mọi người nghe nhé." Nói rồi hắn cầm chai rượu lắc mạnh trước mặt mọi người, tiếng lộc cộc vang lên cùng với đó là tiếng nước.

"Đập ra." Người chỉ huy lạnh lùng ra lệnh.

"Choang..." Bình rượu quý bị đập vỡ ra, nhưng túi bột trắng nhỏ được bao bọc kĩ càng không có cách nào che đậy mà hiện ra trước mắt mọi người.

Chỉ huy tiến tới, đeo gang tay rồi cầm nó lên ngắm nghía: "Đúng là ma túy, được rồi tôi sẽ cho lệnh bắt giữ Tam Nghị."

Vẻ mặt mọi người đều sửng sốt. Nhất là quản lí Lý Thành, anh ta vội vã lên tiếng: "Không thể nào có chuyện..." Anh ta lại bị cắt lời một lần nữa, vẻ mặt lập tức không vui.

"Đi thôi."

"Chúng tôi đã tìm thấy chứng cứ rồi, không có nhiều thời gian ở đây nhiều lời với các người."

"Phiền cậu dọn dẹp giúp." Tên chỉ huy nói với Lý Thành rồi chỉ tay vào đống chai rượu vỡ nát.

Đợi khi cảnh sát đi hết, lúc này sát khí trong người Lý Thành cũng nổi lên.

"Alo, Tam thiếu, bọn chúng tìm được ma túy trong phòng của ngài." Lý Thành lập tức gọi điện thoại báo cáo.

"Tôi biết rồi." Tam Nghị nhàn nhã ngồi trong thư phòng, nhâm nhi chút rượu. Giọng nói thờ ơ như thể hắn biết trước chuyện này sẽ xảy ra.