"Nghi Nghi, Nghi Nghi a, rốt cuộc cậu cũng đã đi làm lại rồi."
Sau vài ngày dưỡng bệnh, Từ Nghi đã có thể quay về làm việc, Tiêu Miên không khỏi vui mừng, ôm chầm lấy cô không rời.
"Haha, Miên Miên ôm nhẹ thôi, khó thở."
"Ây, tớ vui quá nên lỡ tay rồi, cậu bệnh làm tớ thật lo nha, đi làm một mình quá thực rất buồn, may là cậu đã khỏe."
"Ha, tớ phải khỏe để còn đi làm với cậu nữa chứ."
"Yêu Nghi Nghi nhất, à mà này, cậu biết gì không?"
"Biết gì?"
Tiêu Miên thay đổi sắc thái, ngưng hẳn nụ cười tươi rói trên mặt, sắc mặt chuyển sang nghiêm trọng làm Từ Nghi rất bồn chồn.
"Công ty của chúng ta đã bị một tập đoàn lớn mua lại rồi."
"Thật sao? Sao lại mua lại chứ?"
"Tớ cũng thắc mắc, nhưng đó chẳng phải là may mắn sao, công ty này dường như sắp phá sản đến nơi. Bỗng dưng lại có người mua lại, chẳng khác nào vị cứu tinh của nhân viên tụi mình a."
"Cậu nói cũng phải."
"Mà có một tin vui này."
"Hửm?"
Trạng thái của Tiêu Miên thật sự rất dễ thay đổi, nhanh thế đã vui vẻ trở lại.
"Vị trưởng phòng đáng ghét đó đã bị sa thải rồi nha, từ nay về sau sẽ không còn ai có thể đàn áp chúng ta nữa. Chẳng phải rất vui hay sao?"
"Phải, quả thực là tin vui."
"Nghe nói là hôm nay sẽ có trưởng phòng mới nha, tớ rất mong chờ."
Lời nói của Tiêu Miên coi thế mà rất linh nghiệm nha, chỉ vừa mới nhắc đến liền có người dẫn trưởng phòng mới đến. Rất nhanh ai về nhà nấy, ổn định trật tự.
"Chào mọi người, như mọi người đã biết rằng công ty của chúng ta đã được mua lại từ một tập đoàn lớn, cùng với sự thay đổi đó, đã có một cuộc đảo thải, không ít người sa thải, thay vào đó là những người có kinh nghiệm hơn, hôm nay tôi dẫn người mới đến để giới thiệu với mọi người, cậu ấy tên là Lâm Ân từ nay sẽ thay thế vị trí trưởng phòng của Minh Nguyệt. Mọi người hãy hỗ trợ cậu ấy trong công việc mới này."
"Tôi là Lâm Ân, rất vui được làm việc chung với mọi người, tôi là người mới mong được mọi người chiếu cố."
Lâm Ân có vẻ ngoài rất điển trai nha, mới vào đã đốn tim nhiều người, kèm theo giọng nói mang lại sự ấm áp cùng với nụ cười tỏa nắng đã hạ gục không biết bao nhiêu người con gái.
Buổi giới thiệu cũng nhanh chóng trôi qua, giờ làm việc cũng theo đó mà trôi dần đi.
"Này Nghi Nghi, cậu để ý không?"
"Hửm, để ý gì?"
"Trường phòng mới ấy, Lâm Ân, ánh mắt của anh ta lúc nãy nhìn cậu rất không rõ ý tứ. Cậu không cảm nhận được sao."
"Không a, tớ không để ý đến cậu ta."
"Nghi Nghi, tớ nghĩ cậu không nên tiếp xúc với anh ta, tránh xa anh ta sẽ an toàn cho cậu nha."