Nửa năm trước, nguyên chủ đang đi trên đường lớn thì bắt gặp ba huynh đệ nhà Cố đang rao bán thân để chôn cất cha mẹ. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, nàng đã bị dung mạo của họ thu hút. Nói chính xác, nàng vừa ý bề ngoài của họ.
Cuối cùng, nàng dùng mười lượng bạc chuộc cả ba về.
Ba huynh đệ mỗi người một vẻ. Lão đại là Cố Bách, năm nay mười chín tuổi. Dung mạo thanh tú, ánh mắt trong trẻo như dòng suối, khiến người ta bất giác bị đắm chìm trong đó.
Lão nhị là Cố Hoa, mười tám tuổi. Dáng người cao gầy, mày như lá liễu, da trắng như tuyết, eo thon như cành liễu, răng ngọc đều tăm tắp. Đôi mắt như ngọc đen, lúc nào cũng ánh lên vẻ dịu dàng, còn môi thì đỏ hồng như cánh hoa anh đào. Nếu không nhìn thấy yết hầu, quả thực khó phân biệt được là nam hay nữ.
Lão tam là Cố Lâm, mới mười lăm tuổi. Làn da trắng mịn như trứng gà bóc, dưới ánh sáng càng thêm quyến rũ. Vì còn nhỏ, khuôn mặt có chút bầu bĩnh, nhưng nét ngũ quan đã lộ rõ vẻ khôi ngô sau này.
Không thể phủ nhận, ánh mắt của nàng quả thật tinh tường – cả ba huynh đệ đều có dung mạo xuất chúng.
Tuy nhiên, chuyện nguyên chủ vì sao bỏ mạng, đó cũng là do chính nàng chuốc lấy. Sau khi mua ba người về, nàng không hề đối xử tử tế ngày nào, không đánh thì mắng, còn không thì lại chỉ nghĩ đến việc hành hạ.
Ở thời đại này, nữ nhân sinh ra đã được ưu ái vượt trội, còn nam nhân thì cam chịu nhẫn nhục mới có thể sống yên ổn. Luật lệ và chế độ nơi đây cũng thiên vị nữ giới, khiến nam nhân chỉ là phụ thuộc, chẳng có quyền hành gì. Họ bị đánh mắng, thậm chí bị bán đi cũng là chuyện thường. Nếu nam nhân dám chống trả hay làm hại thê chủ của mình, nhẹ thì bị đày ra biên cương xa xôi, nặng thì tru di cả nhà.
Lúc đầu, nguyên chủ rất say mê Cố Bách, nhưng Cố Bách lại luôn giữ thái độ lạnh lùng khiến nàng cảm thấy bị xúc phạm. Từ đó, nàng bắt đầu hành hạ, đánh mắng hắn không ngớt. Sau đó, nàng chuyển sang Cố Hoa, vì Cố Hoa tuy không lạnh nhạt với nàng nhưng cũng không tỏ vẻ yêu thương. Nàng dần sinh ra chán ghét, cho rằng cả hai huynh đệ đều khinh thường mình.
Tâm trạng của nàng ngày càng méo mó, bị những nữ nhân xung quanh xúi giục càng trở nên tàn nhẫn hơn. Nàng cho rằng chỉ khi dùng bạo lực, họ mới ngoan ngoãn và nghe lời.
Đêm qua, sau khi uống say, nàng trở về nhà thì thấy Cố Lâm đang thu quần áo ngoài sân. Trong cơn say, đầu óc mụ mị, nàng định giở trò với Cố Lâm. Từ nhỏ, Cố Lâm đã được hai ca ca che chở, nên trong người cũng có phần bướng bỉnh…