Thôn Núi Lớn.
Bên trong một ngôi nhà tranh.
Lãnh Cấm Cấm ngồi trên giường, trên người đắp chiếc chăn cũ kỹ, rách nát, bốc mùi chua và lốm đốm những vết bẩn đen, cứng đơ như gỗ. Nàng cứ ngồi đờ đẫn như vậy đã suốt một canh giờ.
Cuối cùng, Lãnh Cấm Cấm đã thực sự ý thức được rằng mình đã xuyên không.
Nàng từng sống trong thế giới mạt thế suốt 15 năm, từ lúc bắt đầu gϊếŧ người còn ám ảnh trong ác mộng, cho đến khi gϊếŧ người như một con quỷ, đôi mắt không còn mảy may chớp một cái.
Mỗi khi mở mắt ra, suy nghĩ đầu tiên là phải tồn tại, và mỗi ngày trôi qua, nàng chỉ sống để tồn tại.
Nàng luyện tập võ công, gϊếŧ xác sống, thu thập vật tư.
Kiếp trước, nàng vốn là một cô nhi, lớn lên trong trại trẻ mồ côi. Khi thế giới mạt thế bắt đầu, nàng nhặt được một món đồ trông giống như một chiếc nhẫn, thấy nó đẹp, nên cứ đeo trên tay.
Một lần, nàng vô tình bị đá cứa vào tay, máu chảy ra vài giọt, rồi đột nhiên nàng bước vào một không gian rộng lớn, đến mức nàng không xác định được đâu là giới hạn.
Chiếc nhẫn đó đã biến mất, hòa làm một với cơ thể nàng, chỉ cần ý thức là có thể tiến vào không gian đó.
Từ khi có được không gian này, nàng bắt đầu điên cuồng thu thập vật tư, bất kể thứ gì, có ích hay không, đều đem vào trong đó. Trừ những thứ còn sống, mọi thứ khác đều có thể bỏ vào.
Ký ức cuối cùng của nàng là một trận chiến dữ dội với Vua xác sống, kết quả là cả hai đều đồng quy vu tận.
Không ngờ sau khi chết, nàng lại xuyên vào một triều đại hư cấu, một vương triều nữ tôn.
Ở nơi này, nam nữ đảo ngược vai trò.
Đàn ông ở nhà, xinh đẹp như hoa, lo việc giặt giũ, nấu ăn, quản lý gia đình, dạy dỗ con cái, trong khi nữ nhân chỉ chịu trách nhiệm kiếm tiền nuôi cả nhà. Thậm chí, việc sinh con cũng do nam nhân đảm nhận?
Thật là thú vị!
Lãnh Cấm Cấm dần dần tiếp nhận những ký ức mà chủ cũ để lại trong đầu.
Nguyên chủ cũng tên là Lãnh Cấm Cấm, năm nay mới 17 tuổi.
Ngay từ nhỏ, nguyên chủ đã lười biếng, ham chơi, bắt nạt kẻ yếu, lại còn thích ngắm trai đẹp.
Cha mẹ nàng năm ngoái qua đời vì một cơn bệnh nặng, để lại cho nàng căn nhà, nhưng nàng đã phá nát, chỉ còn lại ngôi nhà tranh cũ kỹ này. Ruộng đất tốt cũng bị nàng bán đi, chỉ còn lại hai mẫu đất hoang.
Lãnh Cấm Cấm thở dài một hơi. Nguyên chủ vốn có trong tay một cuộc sống tốt đẹp, vậy mà lại tự mình phá hủy nó.
Nếu biết cách giữ gìn sản nghiệp mà cha mẹ để lại, chăm chỉ làm ăn với vài mẫu ruộng tốt, thì cuộc sống đã có thể vô cùng thoải mái.