Hireath: Khao Khát

Chương 2: Kết thúc hay Khởi đầu (2)

Hai cô gái khoác tay nhau, sóng vai, cất bước hướng ra đường quốc lộ cách đó khoảng 1 dặm. Lối đi rất nhỏ, hai bên um tùm cây như muốn che giấu toàn bộ lâu đài phía sau.

"Có lẽ từng có nhiều người cũng bị lừa như chúng ta." Lia tủm tỉm nói.

"Phải. Lối mòn này trơ trụi. Nếu không phải bởi vì đã có nhiều người đi qua khiến cỏ dại không kịp mọc lên, thì chắc hẳn là ta phải cảm ơn thế lực tâm linh đã dọn đường rồi." Fae cũng đùa cợt đáp lại để xua đi cái lạnh xung quanh.

Cả hai người như trút bỏ được sự mệt mỏi khi nhìn thấy những chiếc đèn đường và dòng xe đang vun vυ't chạy qua.

Chiếc lexus bóng loáng của bạn trai Lia vẫn đỗ bên đường. Hôm nay anh chàng chắc cũng mệt mỏi lắm khi bị chiếm dụng nguyên ngày nghỉ chỉ để đưa đón hai cô gái tới địa điểm kỳ lạ mà bản thân anh lại bị gắn "lệnh" không được vào.

"Gwyn. Anh yêu." Lia gọi to và gõ vào cửa kính xe.

Tiếng gõ cửa khiến Gwyn giật mình tỉnh dậy từ hàng ghế sau. Gương mặt tươi cười của cô bạn gái bên ngoài khiến anh tự động mỉm cười theo. Gwyn có vóc dáng cao gầy, với mái tóc xoăn màu hung đỏ lúc nào cũng xù tung như bờm sư tử. Đó là điều khiến anh ấy thật sự nổi bật và thu hút ánh nhìn của mọi người ngay trong ngày đầu nhập học. Lia cũng là một trong những cô gái bị hấp dẫn bởi mái tóc đó. Cô bé nghĩ Gwyn chính là Ron Weasley trong thế giới của mình. Có lẽ bởi niềm tin về duyên phận thần kỳ của hội phù thủy, Lia và Gwyn chính thức công khai yêu đương sau khi học chung lớp "Lịch sử văn minh" vào kỳ II năm nhất.

"Mời hai nàng công chúa lên, và chúng ta sẽ quay về tòa lâu đài nữ sinh ở Bhams để nghỉ ngơi nhé."

Gwyn mở cửa xe đi xuống, vừa cất giọng khàn khàn ngái ngủ cùng với ý cười ấm áp, vừa vươn bàn tay to lớn của mình ra xoa đầu Lia. Anh đứng giữ cửa, chờ cho hai cô gái ngồi ổn định vào hàng ghế sau, rồi mới lên ghế lái khởi động xe.

Chiếc xe chạy rất êm, Fae và Lia dựa vào nhau, mơ màng thϊếp đi. Khoảng 2 giờ đồng hồ sau, xe đỗ trước cổng ký túc xá. Gwyn nhẹ nhàng gọi hai người dậy.

"Ơn trời. Chưa đến giờ khoá cổng."

Fae thốt lên sau khi nhìn thấy đèn ký túc vẫn bật sáng và một vài đôi tình nhân vẫn đang đi dạo ngoài sân. Cô biết ý xuống xe, nhường lại không gian riêng tư cho cặp đôi trẻ.

Dạo bước chầm chậm dưới khuôn viên, cảm nhận được sự trong lành và yên bình của Bhams khiến Fae nhớ và yêu nó hơn bao giờ hết. Lê lết tấm thân tới phòng ký túc, trèo lên chiếc giường êm ái, Fae chìm sâu vào giấc ngủ.