Không gian đen trắng như bộ phim cổ điển Tây Âu hiện lên trước mắt Fae. Không còn nấm mốc, cỏ dại, bụi bẩn hay cây leo chăng kín tường, hình ảnh tòa lâu đài bỏ hoang quen thuộc giờ đây đã biến thành ngôi trường quý tộc xa hoa. Tiếng nhạc du dương kết hợp cùng giọng hát nam trầm ấm vang lên. Trong căn phòng ở tầng trệt, nữ giáo sinh mặc chiếc đầm đen cồng kềnh và kín đáo. Trông cô ta giống như Góa phụ đen đang quỳ giữa lớp học, ngước nhìn lên trần nhà bằng đôi mắt điên dại. Miệng cô ta lẩm bẩm thứ tiếng gì đó trong giây lát, rồi từ từ đứng lên, tiến về phía Fae.
Bước chân tiến đến, khoảng cách giữa hai người dần thu hẹp khiến Fae sợ hãi đến mức không thể cử động. Cô nhắm tịt mắt khi chỉ còn lại một bước chân. Nhưng chẳng có gì xảy ra cả.
Nữ giáo sĩ đi xuyên qua Fae, tiến về góc phòng đằng sau, nơi đang trói một người khác. Lúc này, Fae mới nhận ra ngoài nữ giáo sĩ điên ra, thì trong phòng còn có thêm ba người nữa đang bị trùm vải đen trên mặt và trói riêng lẻ ở ba góc trong phòng. Họ đều mặc trên người những bộ trang phục của quý tộc châu Âu thời xưa.
"Một nam, một nữ và một bé gái. Không gian u ám cùng những con người xa lạ. Tại sao hình ảnh khó hiểu lại diễn ra ở một nơi lộng lẫy, mà không phải căn hầm hôi hám? Và hơn hết là điều gì mang cô tới đây, và phải chứng kiến câu chuyện này?"
Trong khi Fae thất thần suy nghĩ thì nữ giáo sĩ đã rút ra con dao nhỏ và bén, vừa đi quanh phòng, vừa rạch từng nhát lên da thịt trên thân thể ba người kia. Cảnh tượng hành hạ dã man của kẻ điên khát máu khiến Fae run rẩy, ngồi thụp xuống, nhắm nghiền mắt lại. Những tiếng rêи ɾỉ vang lên, mùi máu tanh nồng lởn vởn trong không gian u ám. Đột nhiên, tiếng rên chuyển thành tiếng thét đau đớn, và rồi không gian quay về trạng thái yên tĩnh. Sự im lặng bao trùm càng khiến nó trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết. Fae chậm rãi, thử mở hé mắt ra. Từ góc phòng, một vật gì đó lăn chậm tới gần nơi cô đứng. Nó được bao phủ bởi lớp vải đen sì. Có lẽ cô biết chính xác nó là gì. Suy đoán đó khiến cô cảm thấy rợn người và kinh hãi.
"Tạch"
Đột nhiên, âm thanh nhỏ khẽ vang lên giữa căn phòng. Fae ngoảnh đầu về hướng có tiếng động phát ra. Trước mắt cô là một mồi lửa đã được châm lên. Nó lan ra nhanh chóng, đốt cháy toàn bộ căn phòng. Ngọn lửa thiêu rụi tất cả mọi người trong căn phòng, và cũng nuốt trọn cả Fae.
Cái nóng bỏng rát toàn thân khiến Fae bừng tỉnh. Cô nằm nhìn quanh căn phòng ký túc quen thuộc, mồ hôi nhễ nhại, thở một hơi dài lấy sức. Điện thoại trên đầu giường rung lên. Ánh sáng xanh hắt từ màn hình kéo tâm trí Fae quay lại. Cô vươn tay lấy điện thoại và mở lên. Tin nhắn từ Lia báo rằng cô bạn đã trở về phòng ngủ an toàn. Fae liếc nhìn đồng hồ bên góc phải màn hình. Cô mới ngủ thϊếp đi một tiếng đồng hồ. Nhưng giấc mơ kinh dị về tòa lâu đài bỏ hoang lại bắt đầu.