Mọi người cùng nhìn ra ngoài thì thấy bên cạnh Ludwig còn có một thanh niên đang đứng, hắn mặc trang phục thoải mái nhưng khí chất lại nổi bật, gương mặt tuấn tú hoàn hảo không tì vết, đôi mắt phượng sắc bén và nụ cười lạnh lùng treo nơi khóe môi đều mang theo sát khí khiến người khác phải sợ hãi. Đó chính là anh trai của Dịch Minh Lai, người mà Bạch Thư Lam luôn nhớ mãi không quên - gia chủ nhà họ Dịch Dịch Trạch Thành.
Mà thái độ hiện tại Dịch Trạch Thành thể hiện giống như một cái tát mạnh đánh vào mặt Bạch Thư Lam, hắn nói cái gì mà bạn bè tri kỷ, công khai hay ngấm ngầm thể hiện mối quan hệ hai người không hề tầm thường, cuối cùng chỉ đổi lại được những từ như “tiểu quỷ nhà họ Bạch”, “không đủ tư cách” mà thôi, giờ phút này Bạch Thư Lam thực sự cảm thấy vô cùng xấu hổ!
“Có chuyện gì vậy, Minh Lai làm nổ phòng chế dược sao?” Viện trưởng vội vã chạy đến, trước tiên nhìn vào bên trong, sau đó lau mồ hôi trên trán, rõ ràng biết đã xảy ra chuyện gì nhưng ông vẫn giả vờ không biết để hòa giải: “Thôi được rồi, đây đều là chuyện bình thường, mọi người không cần tụ tập nữa, tiết thực nghiệm kết thúc thì về đi nhé.”
Dù sao thì một bên gây ra tranh chấp lần này là sinh viên trao đổi của trường quân đội hàng đầu, hơn nữa còn là người thừa kế của một gia tộc điều chế dược, còn bên kia lại là đại ma vương Dịch Trạch Thành thuộc thế gia trâm anh và em trai của hắn, một học viện quý tộc nhỏ nhỏ như ông chẳng thể chọc vào bên nào, lại càng không thể như Học viện Liên bang mà trực tiếp xử phạt từng người, ông chỉ có thể làm hòa để mọi chuyện nhanh chóng qua đi.
Phải biết dựa vào bậc thang mà leo xuống, đây là lựa chọn tốt nhất của Bạch Thư Lam, ít nhất như vậy sẽ không khiến hắn tiếp tục khó xử. Nhưng vào giờ phút này, Bạch Thư Lam đã sớm sụp đổ khi phải chịu đả kích nhiều lần, rõ ràng hắn không thể hiểu được ý tốt của viện trưởng, nghe vậy thì cười lạnh, để cứu vãn tình thế, hắn tỏ ra hung hăng dọa người nói: “Loại sinh viên mỗi lần làm thực nghiệm điều chế dược đều phát nổ thế này, sao vẫn có thể ở lại học ngành dược tễ học, nếu chuyện này không phải mấy người nói sai, thì tôi có quyền nghi ngờ về trình độ giảng dạy chuyện nghiệp của Winchester!”
Viện trưởng không ngờ lại bị hắn chặn lại ngay tại chỗ, sắc mặt lập tức xanh mét: “Chuyện... chuyện này…”