Nhóm Lương Thực Dự Trữ Của Tôi Phát Hiện Sự Tồn Tại Của Nhau Rồi!

Chương 37: Bạch Thư Lam (1)

Vị trí Minh Lai đang sống hiện tại là một trong những quốc gia hùng mạnh nhất trong vi diện tinh tế— đế quốc Liên Bang, thế lực chiếm lĩnh hơn một nửa hệ Ngân Hà, có vô số quốc gia vừa và nhỏ thuộc sự quản lý của đế quốc.

Bên trong đế quốc có một vị vua nắm quyền lực tuyệt đối, nhưng vị vua này đã biến mất cách đây ba trăm năm trước, quyền lực to lớn rơi vào trong tay cơ quan hành chính Nội Các, quốc hội lập pháp và quân đoàn Liên Bang, ba thế lực hình thành thế chân vạc, kìm hãm lẫn nhau. Nói nhiều như vậy là vì nơi khởi nguồn của chuyện trao đổi sinh viên chính là Học viện Liên Bang thuộc quân đoàn, tức là học viện quân đội hàng đầu.

Mỗi năm, trường quân đội hàng đầu đều sẽ phát ra mười suất trao đổi sinh viên, cho phép các học viên đến các tinh cầu khác tiến hành rèn luyện. Đồng thời, các học viện tinh anh cũng có cơ hội cử sinh viên đến trải nghiệm không khí của trường quân đội hàng đầu, vậy nên có thể thấy rằng những danh ngạch này thực sự rất quý giá.

“Suất trao đổi quý giá như vậy, năm nay lại bị Winchester giành mất một suất, ai mà nhanh tay vậy chứ, người này đúng là Âu Hoàng mà.”

“Nghe nói lần này, người được chọn làm sinh viên trao đổi ở Winchester chính là một nhân vật nổi tiếng trong lĩnh vực dược học đó…”

“Thật sao, giỏi như vậy luôn á!”

Thời điểm Minh Lai đến học viện, tin tức về chuyện trao đổi sinh viên giống như virus lây bệnh lan truyền khắp nơi trong học viện, đi đến đâu cũng nghe thấy những tiếng kinh ngạc thán phục, mong đợi hoặc hiếu kỳ, tất cả đều xoay quanh trường quân đội hàng đầu và chuyện sinh viên trao đổi.

Thiếu niên giật giật lỗ tai, nhưng không mấy bận tâm. Lúc này, cậu đang mắc kẹt trong một rắc rối cực kỳ phiền toái. Có lẽ do hấp thụ quá nhiều linh khí mà không kịp tiêu hóa, Minh tiểu yêu luôn cảm thấy linh khí trong đan điền mình vận chuyển ngày càng chậm chạp, điều này khiến cho việc khống chế linh lực cũng thường xuyên mắc lỗi, số lần phòng chế dược xui xẻo kia bị nổ tung đã hoàn toàn không thể đếm nổi nữa.

Cũng may nhờ một nửa tài sản Mục Cửu Minh cho, cậu có thể thoải mái làm nổ phòng chế dược.

Minh Lai đang suy nghĩ như vậy, bỗng nghe thấy xung quanh vang lên tiếng ồn ào náo nhiệt. Cậu ngẩng đầu lên theo hướng phát ra âm thanh, liền thấy thầy Ludwig dẫn theo một thiếu niên mặc đồng phục trường quân đội hàng đầu bước vào.

Vẻ mặt Ludwig rất kỳ lạ, ánh mắt nhìn sang người bên cạnh hơi lóe sáng, mang theo vài phần bài xích và bất đắc dĩ, như thể đang đối mặt với một rắc rối lớn không thể nào xử lý. Còn thiếu niên kia thì có dáng người cao ráo, ngũ quan đoan chính, khuôn mặt mỉm cười như ánh nắng mùa xuân, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ quý phái ưu nhã của con cháu thế gia, rõ ràng vị này chính là sinh viên trao đổi trong truyền thuyết mà mọi người vẫn đồn đại.