Dịch Trạch Thành thay một chiếc áo dài trắng sạch sẽ, trang phục nghiêm chỉnh không chút cẩu thả, ngón tay thon dài nắm chặt con dao bạc chuyên dụng cho thực nghiệm, dưới ánh đèn phản chiếu ánh sáng sắc lạnh, động tác hắn cắt Khiêu Khiêu Thảo tự nhiên như nước chảy mây trôi, mỗi mảnh rễ đều được cắt chính xác đến từng chi tiết tỉ mỉ, động tác giống như đã làm hơn một trăm năm, một ngàn năm.
Minh Lai nghiêng đầu quan sát thanh niên, cậu có nhiều điều không hiểu rõ về Dịch Trạch Thành, chỉ biết đối phương là dị năng giả hệ tinh thần hiếm có, nhưng khi học đại học lại chọn một chuyên ngành hoàn toàn không liên quan, sau khi tốt nghiệp thì kế thừa viện nghiên cứu Dịch gia, tiếp tục sự nghiệp chưa hoàn thành nhiều thế hệ Dịch gia.
Nghiên cứu hắn làm và dược tễ không hề liên quan với nhau, nhưng nếu nói về mức độ quen thuộc với dược tễ học Dịch Trạch Thành lại không hề thua kém gì Ludwig, thậm chí khi người đàn ông này ở trong phòng thí nghiệm, toàn thân bỗng xuất hiện khí thế khống chế toàn cục, hắn tập trung vào nghiên cứu như một cỗ máy chính xác không hề mắc lỗi, đồng thời cũng nghiêm khắc không cho phép bất kỳ ai mắc sai lầm, trong lĩnh vực chuyên môn này, hắn chính là vị vua duy nhất.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đẹp trai đến mức không có bạn bè.
Dường như ánh mắt của Minh Lai quá rõ ràng, Dịch Trạch Thành trong lúc bận rộn vẫn ngẩng đầu nhìn cậu, thanh niên khẽ nhíu mày: “Mấy thứ tôi dặn cậu làm xong chưa, thất thần làm gì?”
Minh tiểu yêu cong khóe môi, giọng điệu nhẹ nhàng khen ngợi: “Ca ca thật lợi hại.”
“Chậc, lắm lời.” Dịch Trạch Thành có vẻ như không kiên nhẫn đáp lại một câu, khi nghiêng đầu lại cố gắng kìm nén nụ cười nơi khóe môi, nhưng vừa quay lại thì hắn thật sự không cười nổi nữa, sắc mặt thanh niên bỗng tối sầm, tiếng gầm của Godzilla lại vang lên, tiếng rống giận dữ gần như sắp xuyên thủng cả phòng dược tễ: “Dịch Minh Lai, cậu lại chạy đi lấy dây thường xuân!!!”
Động tác Minh Lai đang định bỏ thảo dược vào trong thủy ngân hơi khựng lại, cậu cúi đầu nhìn tay mình, phát hiện trong tay đúng là thường xanh, đầu sỏ gây ra vụ nổ lần trước. Nhưng cậu cũng không rõ tại sao mình lại liên tục lặp lại sai lầm này, tựa như cơ thể tự động hành động theo bản năng mà không cần suy nghĩ, như thể hoa Tinh Trản phối cùng dây thường xanh là một điều hiển nhiên vậy, nhưng rõ ràng cậu không có ký ức liên quan đến chuyện này, vậy tại sao cậu cứ có suy nghĩ như vậy?
Minh Tiểu Yêu thật sự rất khó hiểu về chuyện này.