Nhưng mà giờ đây cũng coi như là trong họa phúc có phúc, Minh tiểu yêu thông minh đoán được mức độ quý giá của vòng tay cách ly từ thái độ của quản gia, vậy thì, cậu không chỉ có thêm một đạo cụ bảo mệnh, mà còn gia tăng tình cảm với lương thực dự trữ, đúng là một công đôi việc.
Minh Lai nghĩ như vậy, vui vẻ hít một hơi linh khí từ trên người thanh niên, cảm nhận tần suất nhảy múa của đan điền, nếu cứ tiếp tục như vậy không lâu nữa cậu sẽ có thể lên cấp!
……
Ngày hôm sau, tin tức Mục Cửu Minh và Minh Lai hủy hôn như cơn bão nhanh chóng cuốn qua toàn bộ con cháu giới quý tộc.
“Quả nhiên bị hủy hôn rồi, đã nói cậu ta không xứng với Mục Cửu thiếu từ lâu rồi, lúc trước chỉ là nhờ vận c*t chó cứu được ông cụ Mục mới bám được đùi Mục gia, giờ lão gia đi dưỡng bệnh rồi, Mục Cửu thiếu đương nhiên không thể chờ nổi lo mà xóa đi vết nhơ rồi!”
“Không còn đùi vàng thì chắc chắn sẽ bị đánh trở về nguyên hình thôi, thật đáng thương, mấy cậu nói cậu ta có dám đến Winchester nữa không?”
Khi thảo luận đến đây, vài người lập tức cười to, vẻ đắc ý trên mặt người cầm đầu Elmer không thể nào che giấu, giọng điệu khinh thường: “Tốt nhất nó đừng có tự tìm nhục, nếu không tôi nhìn thấy nó nhặt rác trong bùn, tôi thật sự không nỡ đạp thêm hai cái nữa đâu.”
Tên tay sai bên cạnh lập tức phụ họa: “Elmer đúng là tốt bụng, nghe nói nhà cậu gần đây có mối quan hệ rất tốt với Mục gia, có phải điều này chứng tỏ chuyện giữa cậu và Mục Cửu thiếu cũng sắp thành rồi không?”
Trưởng tộc của gia tộc Elmer là một vị hầu tước, thân phận này trong mắt những gia tộc quý tộc thực thụ cũng bình thường thôi, nhưng trong bối cảnh của mấy học sinh ngành dược tễ học thì cũng được xem là một tồn tại nổi bật, vì vậy ở đây Elmer được rất nhiều người ngưỡng mộ, hiện tại sau khi nghe tin gia tộc Elmer chuẩn bị leo đến Mục gia, những người khác nhìn nhau chỉ cảm thấy vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ, nhưng vẫn nhanh chóng bắt đầu tâng bốc:
“Wow, người đó là Mục Cửu thiếu đó, chúc mừng cậu nha Elmer!”
“Quả nhiên chỉ có cậu mới xứng với hắn, cái tên rẻ mặt bị hủy hôn kia mau quay về khu ổ chuột đi, đó chắc chắn là lựa chọn sáng suốt nhất!”
Elmer nghe thấy vậy thì cảm thấy phấn chấn lâng lâng, những nỗi lo lắng chột dạ trong lòng cũng vơi đi không ít, dù sao thì cha hắn cũng làm việc trong quân đội của Mục Tam thiếu, chỉ cần hắn và Mục Tam thiếu đề xuất liên hôn, giống như mọi người nói, họ mới là một cặp trời sinh, nên chắc hẳn sẽ không bị từ chối.
Nghĩ đến đây, nụ cười trên môi hắn từ từ mở rộng, như thể đã thấy được hình ảnh mình đứng bên cạnh Mục Cửu Minh, được anh chăm sóc che chở tận tình.
Ngay lúc này, một tiếng hét trong thư viện bỗng cắt đứt những ảo tưởng của hắn.