Nhóm Lương Thực Dự Trữ Của Tôi Phát Hiện Sự Tồn Tại Của Nhau Rồi!

Chương 14: Kỹ thuật diễn (3)

Nhưng khi nhìn thấy giọt nước mắt nho nhỏ kia rơi xuống, thanh niên không khỏi dời mắt sang chỗ khác, môi mỏng của hắn khẽ động, không thể khống chế mà cười nhạo một tiếng, không kiên nhẫn xua xua tay nói: “Những người bạn học như ếch ngồi đáy giếng nói với cậu như vậy sao? Nếu còn tin vào những lời nói ngu ngốc buồn cười đó thì cậu cứ việc đi lăn đến sống chung với họ đi, không cần phải quay về Dịch gia nữa.”

“Em không tin họ!” Minh Lai hoàn toàn tin vào lời của anh trai mình, đôi mắt thiếu niên khôi phục ánh sáng rực rỡ, đạp lên mảnh thủy tinh rơi vỡ trên mặt đất nhào vào lòng Dịch Trạch Thành, lớn tiếng nói: “Ca ca đừng đuổi em đi, sau này em chỉ nghe lời anh thôi!”

Pháo đạn nhỏ nhào vào l*иg ngực hắn, thân thể Dịch Trạch Thành vững như núi Thái Sơn không hề nhúc nhích, hắn liếc nhìn vị quản gia vẫn đang ngây ra như phỗng ở bên cạnh, thờ ơ ra lệnh: “Esmo, đến viện nghiên cứu lấy vòng tay cách ly của tôi về đây, nếu cậu ấy muốn học cách chế dược, thì chắc chắn không thể thiếu thứ đó.”

Minh Lai bỗng nhiên hiểu ra: “Anh ơi, hóa ra việc điều chế dược lại nguy hiểm đến vậy, ai cũng cần phải mở vòng cách ly sao ạ!”

Giọng quản gia khô khốc, khó khăn đáp: “... Vâng, thiếu gia.”

Gia chủ Dịch gia nhà họ, một quý tộc kiêu ngạo của đế quốc, hôm nay cuối cùng cũng học được cách nói dối, hơn nữa khi lừa người lại chẳng có chút chột dạ nào. Nhà ai mà điều chế dược lại nổ nhà chứ? Hơn nữa, vòng tay cách ly đó rõ ràng chỉ được sử dụng trong các thí nghiệm quy mô lớn, độ quý hiếm của nó đứng đầu trong toàn bộ hệ Ngân Hà, thiếu gia của họ vì để dỗ dành Minh Lai, liền nhẹ nhàng đưa ra như vậy!

Nhất thời, khi Esmo nhìn về phía thiếu niên, ánh mắt hắn tràn đầy kính nể, vào ngày đầu tiên đến Dịch gia nhưng lại có thể khiến cho thiếu gia xưa nay vốn lạnh nhạt trở nên gần gũi với cậu như vậy, thậm chí nhiều lần phá vỡ giới hạn bản thân, vị Minh Lai thiếu gia này quả thực không phải là người tầm thường.

Không ai thấy được, Minh tiểu yêu chôn mình trong lòng ngực Dịch Trạch Thành đang chớp chớp mắt, lặng lẽ nâng khóe môi, nụ cười tinh quái thoáng hiện rồi lại lập tức trở về dáng vẻ ngốc nghếch.

Nếu không nhờ vào tố chất chuyên nghiệp của mình, gặp bất ngờ phản ứng nhanh, thì hôm nay cậu chắc chắn đã gặp rắc rối lớn, cậu thật sự đã phán đoán sai lầm, nếu biết điều chế dược nguy hiểm như vậy thì người luôn yêu quý tính mạng như cậu chắc chắn sẽ tránh xa phòng dược ba thước, đừng nói đến việc bước vào, ngay cả chuyện đi qua cửa cũng không xuất hiện!