“Mấy cậu mau nhìn kìa, bảng xếp hạng triệu phú của hệ Ngân hà đã được cập nhật, người đứng ở vị trí thứ 50 là… Minh Lai!”
Toàn trường lập tức xôn xao.
“Đùa à? Hôm nay là ngày Cá tháng Tư đúng không?”
“Chờ đã, đúng là tên Minh Lai nè, nhưng chắc chắn là trùng tên thôi, tên hạ tiện kia có lẽ giờ này đang lục thùng rác kiếm ăn trong khu ổ chuột đấy, lại còn may mắn trùng tên với vị đại lão này, đáng tiếc là cùng tên nhưng số phận lại khác nhau.”
“Không phải đâu… các ngươi xem tuyên bố của Mục gia đi… khi hủy hôn ước, Mục Cửu thiếu đã tặng một nửa tài sản của mình cho cậu ta!”
Lần này thật sự đã khiến toàn trường xôn xao, không chỉ ngành dược tễ học, mà toàn bộ Winchester, thậm chí cả người dân trong đế quốc đều đang bàn tán về chủ đề này.
Elmer đột ngột đứng dậy, giật lấy quang não của người bên cạnh, từng câu từng chữ trong tuyên bố của Mục gia như những mũi kim đâm vào mắt hắn đau đớn, hơn nữa chúng giống như một bàn tay to lớn bóp chặt yết hầu hắn khiến hắn không thể thở nổi, mặt hắn thoắt xanh thoắt trắng, chỉ cảm thấy như bị ai đó tát một cái đau điếng, cảm giác nhục nhã dâng tràn trong trái tim, đúng lúc này, hắn nghe thấy một bạn học bên cạnh thở dài cảm thán:
“Chỉ cần tùy tiện hủy hôn ước là có thể tiến vào danh sách triệu phú của hệ Ngân Hà, gia sản này có thể mua được cả một gia tộc hầu tước rồi đấy, hừ, còn có kiểu nằm thắng như vậy à, thật muốn nhìn thử xem rốt cuộc là tiểu yêu tinh nào mà lại lợi hại đến thế.”
Sự oán hận trên mặt Elmer gần như hóa thành thực thể, hắn cười lạnh nói: “Một nửa tài sản thì có gì đâu, chỉ là một kẻ hèn mọn không quyền không thế mà thôi, biết đâu một ngày nào đó bỗng chết trên đường phố, tài sản trong tài khoản cũng biến mất không dấu vết.”
“Xì…”
Giả thuyết này ngay lập tức mở ra một hướng đi mới cho mọi người, đúng vậy, chỉ là một bình dân mà thôi, cậu ta có thể dùng thứ gì bảo vệ tiền của mình, có tiền mà không có mạng để tiêu xài, huống chi còn là một khối tài sản khổng lồ như vậy.
Chỉ trong chốc lát, không biết ánh mắt của bao nhiêu người lộ ra vẻ tham lam.
“Ê, Elmer!” Một tên tay sai chỉ ra ngoài nói: “Các cậu nhìn kìa, Minh Lai nó đến thật kìa!”
Nó thật sự dám xuất hiện sao?
Mọi người đều cảm thấy tinh thần phấn chấn, vội vàng nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy thiếu niên vẫn mặc bộ đồng phục của Winchester, đi về phía phòng dược học, nhưng mà bên cạnh cậu ta có thêm hai người, một trong số đó là một người đàn ông đang cúi đầu khom lưng nịnh hót cậu ta, không ai khác chính là viện trưởng của Winchester, còn một người khác thì…
Có người nuốt nước bọt, ấp úng nói: “Đó, đó không phải là quản gia của nhà họ Dịch sao?”