Mục Cửu Minh thật sự quá mạnh mẽ, không chỉ cho tiền, cho thân phận mà còn cung cấp cả lương thực dự trữ! Minh Lai vừa nãy còn vì mất đi lương thực dự trữ mà cảm thấy vô cùng buồn bã, nhưng chỉ trong chớp mắt, cậu đã hoàn toàn chuyển sang trạng thái vui sướиɠ, hận không thể nhào lên phía trước, gặm cắn ngấu nghiến lương thực dự trữ!
Vì vậy, sau khi Mục Cửu Minh giới thiệu hai người với nhau, khi anh đang chuẩn bị an ủi thiếu niên bên cạnh vài câu thì bỗng nhận ra thiếu niên đang chăm chú nhìn Dịch Trạch Thành, đôi mắt sáng rực ánh mắt nóng bỏng, ngay cả nụ cười nơi khóe môi cũng mang theo vẻ ngại ngùng và vui mừng, tựa như cả thế giới chỉ có thể chứa đựng một mình Dịch Trạch Thành, thậm chí hoàn toàn bỏ quên sự hiện diện của Mục Cửu Minh bên cạnh.
Minh Lai duỗi tay nắm lấy tay áo của người đàn ông, đôi mắt sáng long lanh nhìn hắn, vui vẻ hỏi: “Anh chính là anh trai tương lai của em sao?”
Khoảnh khắc này, Mục Cửu Minh không khỏi nheo mắt lại, đôi mắt đào hoa vốn dịu dàng đa tình giờ đây cũng tỏa ra một chút lạnh lùng. Thú vị thật, thật sự rất thú vị, vị hôn phu của anh cứ như vậy đứng trước mặt anh, không thể chờ nổi mà muốn nhào vào lòng ngực một người đàn ông khác!
......
Dịch Trạch Thành mắc chứng sạch sẽ nghiêm trọng, hắn rất ít khi cho phép người khác lại gần, mặc cho tuổi còn trẻ thậm chí chưa tốt nghiệp nhưng đã trở thành người nắm quyền Dịch gia, dù là thủ đoạn cứng rắn hay là thân phận dị năng giả cấp A+ đều khiến người khác phải kính sợ, không ai dám thử thách uy quyền của hắn, dù đi đến đâu, hắn đều là tồn tại khiến người khác phải né xa ba thước, chuyện này khiến hắn khinh địch, chỉ mới sơ suất một chút đã bị thiếu niên nắm được góc áo.
Người đàn ông cúi đầu, nhưng lại chạm phải một đôi mắt đen sáng rực, bên trong tràn ngập hy vọng và sự vui mừng chờ đợi tình thân, mà những ngón tay cẩn thận nắm chặt góc áo của hắn đã bộc lộ sự thấp thỏm bất an của thiếu niên, đây rõ ràng là một cậu bé rất đơn giản, không cần phải suy đoán, cảm xúc của cậu hoàn toàn hiện rõ trên mặt.
Tuy nhiên, cùng lúc đó, lông mày của Dịch Trạch Thành không khỏi nhíu lại, hắn rõ ràng nhận ra mình đã bị Mục Cửu Minh tính kế, thiếu niên trước mặt chắc chắn là một đống rắc rối lớn, thứ Minh Lai muốn chính là tình thân, điều này không thể giải quyết chỉ bằng một danh phận, mà trùng hợp điều hắn ghét nhất chính là lãng phí thời gian cho những người không liên quan.