Kiểm Soát Em Tuyệt Đối

Chương 4

Ngụy phu nhân vuốt tóc cậu, nói: “Cô bé mới ba tuổi, nhỏ hơn con một tuổi, từ bây giờ con bé sẽ ở đây, có gì con quan tâm em nhé.”

Ngụy Trầm nhìn Đường Tuế Tuế, chậm rãi gật đầu một cái.

Ngụy phu nhân gọi Đường Tuế lại gần mình, cô bé nhìn mẹ mình trước thấy bà ấy gật đầu thì mới dám đi đến.

Ngụy Trầm im lặng nhìn cô bé đang đi về phía mình.

“Thật đáng yêu nhưng có phải hơi gầy không?”

Nói xong bà ra lệnh cho quản gia đứng bên cạnh mình: “Sau này A Trầm được ăn gì thì cũng cho cô bé một phần.”

“Nếu không bồi dưỡng đủ thì sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sau này.”

Mẹ Đường nghe vậy thì hoảng sợ xua tay: “Không cần đâu phu nhân.”

Ngụy phu nhân nói: “Cô không cần từ chối, không có bao nhiêu hết.”

“Mấy đứa con của người làm việc ở đây tôi đều làm như vậy cả.”

Mẹ Đường nghe vậy thì không từ chối nữa, cúi đầu cảm ơn bà.

Đường Tuế Tuế cũng cảm ơn bà, bày ra bộ dáng vô cùng đáng yêu khiến Ngụy phu nhân phải bật cười.

“Nếu tôi có một đứa con gái thì tốt biết mấy.”

Mẹ Đường cười nhẹ nói: “Phu nhân còn trẻ, vẫn có thể sinh thêm mà.”

Khi bà vừa dứt lời thì nụ cười trên môi Ngụy phu nhân tắt đi.

Mẹ Đường không hiểu vì sao mình lại nhìn thấy sự đau khổ bên trong ánh mắt của Ngụy phu nhân.

Nó khiến cho bà phải suy nghĩ.

Rốt cuộc Ngụy phu nhân đã trải qua những gì mà lại có ánh mắt như vậy?

Ngụy phu nhân là người nhân hậu, bà hay giúp đỡ người nghèo và làm từ thiện ở nhiều nơi.

Khi đối mặt với những người có thân phận thấp hơn mình, bà không bao giờ xem thường họ.

Sau này mẹ Đường thường xuyên đi theo bên cạnh Ngụy phu nhân nên Đường Tuế Tuế cũng hay đi theo bà.

Vào những buổi chiều, Ngụy phu nhân hay uống trà ở ngoài sân vườn.

Đường Tuế Tuế sẽ chơi ở xung quanh.

Cô bé rất ngoan, biết mẹ mình đang làm việc nên chỉ im lặng chơi một mình, không bao giờ làm phiền tới bà.

Mỗi khi Ngụy Trầm đến tìm Ngụy phu nhân đều sẽ gặp được cô bé ở đây.

“Trầm ca ca.”

Thấy cậu xuất hiện, Đường Tuế đang chơi ở đằng xa lập tức chạy bạch bạch tới, giọng nói ngọt ngào khiến ai cũng yêu.

Ngụy phu nhân mỉm cười nói với hai đứa trẻ: “Hai con đi chơi đi.”

Ngụy Trầm chào mẹ mình rồi đi dẫn Đường Tuế Tuế rời đi.

Ngụy phu nhân hơi nghiêng đầu nói với mẹ Đường đang ở bên cạnh: “Hai đứa trẻ rất thân với nhau nhỉ.”

Mẹ Đường gật đầu đáp lại bà.

“Trong nhà còn một bé trai nữa, bằng tuổi với A Trầm, là con của vệ sĩ chồng tôi, chắc vài bữa bọn trẻ sẽ gặp nhau.”

*