Chế Thẻ Sư Muội Muội Và Phế Vật Ca Ca Của Nàng

Chương 27: Chuẩn bị lễ vật

Thẩm Dịch nắm chặt Thẩm Nhĩ đang buồn rầu chạy về phòng: “Vẻ mặt buồn rầu này là sao? Em đang định làm gì vậy?”

“Em muốn vẽ thẻ bài!” Thẩm Nhĩ bị ca ca xách lên toàn bộ, đá đá chân, muốn tránh khỏi xiềng xích của ca ca.

Người của bé nhỏ chẳng giúp được việc gì, hiện tại muốn nhanh lên vẽ thẻ bài cho ca ca, cho ca ca thẻ bài tăng thêm một phần trợ lực.

Đáng tiếc, Thẩm Dịch không biết khổ tâm của bé, ôm muội muội đi đến bàn ăn.

“Trước không vội, đến xem bái sư lễ ca ca đã chuẩn bị, buổi chiều cùng ca ca đi bái sư.”

Bái sư? Ánh mắt của Thẩm Nhĩ sáng lên.

Bé vẫn luôn không tìm thấy bí quyết hoàn thành thẻ bài của Thất Sắc Hoa này. So với việc một người tự mày mò, lão sư có kiến thức rộng rãi khẳng định có thể phát hiện vấn đề ở đâu.

Tưởng tượng như vậy, Thẩm Nhĩ cũng không vội trở về phòng, bé hướng trên bàn nhìn lại, chỉ thấy toàn bộ cái bàn đều trải đầy đồ vật, bởi vậy có thể thấy được ca ca đối với lần bái sư này rất coi trọng.

“Em cảm thấy còn thiếu cái gì không?”

Đây là lúc sáng sớm sau khi Thẩm Dịch học tập trở về mua lễ vật bái sư, đều là một ít thứ tốt giúp Chế Thẻ Sư ngưng thần tĩnh khí, đống này suýt chút nữa đem túi của Thẩm Dịch đào rỗng.

“Buổi chiều, chúng ta đem mấy lễ vật này đi nhà của lão sư. Người này đã dạy rất nhiều học sinh, có kinh nghiệm dạy học rất phong phú, Nhĩ Nhĩ có thể theo lão sư học tập, nhất định rất nhanh có thể chết tạo ra thẻ bài của chính mình.”

Xếp hạng vị trí thứ nhất lão sư là lựa chọn tối ưu của Thẩm Dịch, trong lòng hắn đối với lần này bái sư ôm hi vọng vọng rất lớn, đồ vật được chọn ra tới đều là đồ quý trọng nhất.

Thẩm Nhĩ cái hiểu cái không nghe ca ca giới thiệu, kết luận ra đây là một vị lão sư rất lợi hại.

Bố mẹ nói đúng, lão sư phải được tôn trọng, cho dù không gặp qua vị lão sư này, Thẩm Nhĩ cũng đã trước tiên sinh ra tình cảm tốt.

Thẩm Nhĩ không biết này đó lễ vật được ca ca chuẩn bị rất quý giá, nhưng bé cũng muốn tự mình biểu đạt thành ý: “Ca ca, chúng ta cho lão sư lễ vật tự mình chế tạo đi!”

“Em muốn làm cái gì?”

Thẩm Dịch không có phản đối đề nghị của Thẩm Nhĩ, muội muội có đạo tâm tôn trọng lão sư, hắn khẳng định duy trì, dù sao mặc kệ như thế nào còn có lễ vật mà hắn đã chuẩn bị thêm vào.

“Mẹ đã dạy cho em nướng bánh quy, chúng ta có thể đưa cho lão sư bánh quy nhỏ chúng ta nướng.”

Nói lên cái này, Thẩm Nhĩ ưỡn lên bụng nhỏ, lộ ra biểu tình kiêu ngạo.

“Hừ, ca ca đối với em tốt như vậy, cũng chưa ăn qua bánh quy em nướng.”

Thẩm Dịch không thể tránh né mà chua trong lòng.

“Sau khi làm tốt, cái đầu tiên cho ca ca ăn!”

Thẩm Nhĩ thuần thục vuốt mông ngựa, thành công đem Thẩm Dịch dỗ tốt, cũng đáp ứng cùng bé làm bánh quy.

Dưới sự dẫn dắt của Thẩm Nhĩ, hai anh em từ trộn bột bắt đầu, học giáo trình trong video, bắt đầu làm bánh quy, chỉ một lát sau, trên mặt một lớn một nhỏ tràn đầy bột mì.

Thẩm Nhĩ xoa đôi mắt đang đỏ lên, hướng ca ca xin giúp đỡ: “Ô, ca ca, bột mì chạy đến trong mắt Nhĩ Nhĩ rồi.”

“Để anh nhìn xem.”

Thẩm Dịch lập tức đem muội muội đến bồn rửa, cẩn thận xử lý bột mì trong mắt của Thẩm Nhĩ, chờ xác định nhóc con không có bột mì, lúc sao mới bất đắc dĩ nói:

“Hai chúng ta đều không thể làm cái này, nếu không, công tác chuẩn bị đều giao cho Tiểu Ngoan, đợi khi chính thức làm bánh quy, chúng ta lại làm?”

“Không được, Nhĩ Nhĩ không thể lười biếng!” Thẩm Nhĩ không chút do dự lắc đầu, hơn nữa đối với lời nói bọn họ “không thể làm” cái này có ý kiến rất lớn: “Bố mẹ đều nói Nhĩ Nhĩ làm bánh quy rất có thiên phú, ca ca không cần nói bậy!”

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của nhóc con, khoé miệng của Thẩm Dịch run run, không có nói cho bé, bố mẹ chỉ là dỗ dành trẻ con ba tuổi.