Ở thẻ bài thế giới, có một câu chuyện được lưu truyền rộng rãi rằng, không có vô dụng thẻ bài, chỉ có không dùng Thẻ Bài Sư. Mỗi tấm thẻ bài chỉ cần dùng đúng địa phương là có thể phát huy được tác dụng không thể tưởng tượng được, điều này dẫn tới thủ đoạn chiến đấu ở toàn bộ thẻ bài thế giới là phi thường khó lường.
Thẻ bài thế giới có rất nhiều ví dụ về các Chiến Thẻ Sư dựa vào thẻ bài sâu không thấy đáy lấy yếu thắng mạnh, đồng dạng, có nhiều người mới có ý nghĩ độc đáo mới mẻ xuất hiện cũng mười phần dễ dàng.
Đương nhiên, loại ví dụ này có điều kiện đầu tiên chính là cần thiết có được ít nhất một tấm chiến lực mạnh thẻ bài, nếu không có nhiều thẻ bài không đủ lực sát thương đối thủ cũng bất quá là cạo gió mà thôi.
Chiến lực mạnh thẻ bài có thể thực hiện thông qua thăng cấp thẻ bài.
Chế Thẻ Sư chế tạo ra thẻ bài mới đều có cấp bậc bắt đầu là một sao, Thẻ Bài Sư sau khi bắt được lý luận thẻ bài, có thể thông qua tài liệu lên tới mười sao.
Nhưng bởi vì giá cả thăng cấp tài liệu quá cao, nguyên nhân thu hoạch không dễ, cơ hồ mỗi người đều cố định bồi dưỡng mấy tấm chủ tu thăng cấp cố định, lại lấy một ít cấp bậc thẻ bài khác là phụ trợ, tạo thành hệ thống mấy tổ thẻ bài.
Sau khi tạo thành thẻ bài hệ thống tạo thành, không có nghĩa có thể kê cao gối mà ngủ. Nếu thẻ bài hệ thống không bảo trì linh hoạt biến hoá, thật mau sẽ bị người khác tìm được phương án khắc chế.
Điều này dẫn đến các nhòm Chiến Thẻ Sư cảm thấy đỉnh đầu luôn thiếu một tấm thẻ.
Bộ phận lớn các nhóm Chiến Thẻ Sư vì biến mạnh hơn thật sự cần thiết vừa gan dạ vừa nghèo.
Không tiêu phí lượng lớn tiền tài cùng tinh lực là tuyệt đối không có phương pháp trở thành Chiến Thẻ Sư, cho nên, Chế Thẻ Sư tuy rằng có thể trở thành Chiến Thẻ Sư nhưng việc chế thẻ của bản thân cũng yêu cầu tiêu phí nhiều tinh lực, cơ hồ không có khả năng làm được việc chiếu cố cả hai.
Mà Thẩm Dịch sở dĩ bị lên án tự đại, chính vì hắn ở trận đấu thẻ bài chỉ trực tiếp sử dụng một bộ thẻ bài thi đấu, bị mọi người nghi ngờ là huyền kỹ.
Phía trước trận đấu không phải không có người mới muốn khoe ra ý nghĩ chiến đấu mà cố tình sử dụng một bộ thẻ bài, nhưng chân chính thành công chỉ có một người Thẩm Dịch.
Hơn nữa, Thẩm Dịch làm người quái gở, không có bạn bè, nên mọi người rất có ý kiến đối với hắn.
Nhưng mà, sự thật là Thẩm Dịch chỉ có một bộ thẻ bài, nếu không hắn cũng không thắng vất vả như vậy.
Nhà bọn họ tuy rằng không nghèo, nhưng thẻ bài tiêu hao rất lớn, bố mẹ của Thẩm Dịch chỉ là người thường, thật sự không có biện pháp cung cấp quá nhiều hỗ trợ.
Có trời mới biết, để gom đủ bộ thẻ bài này, Thẩm Dịch đã tốn không biết bao nhiêu là tinh lực.
Thẩm Dịch chẳng biết xấu hổ mà bế lên muội muội đùi: “Về sau, thẻ bài của ca ca dựa vào em.”
“Bao ở trên người em!”
Thẩm Nhĩ chưa đã thèm mà thu hồi tay sờ thẻ bài, vỗ vỗ ngực đảm nhiệm công việc.
Nhưng mà: “Ca ca, em có thể đi ăn kem không?”
Thẩm Nhĩ không quên lời ngày hôm qua ca ca nói, bé đã chờ mong từ sáng sớm.
“Đương…” Thẩm Dịch vừa định đáp ứng, đột nhiên nhớ tới việc muội muội ngày hôm qua phát sốt, lập tức thay đổi giọng, nghiêm túc cự tuyệt: “Đương nhiên không thể!”
Vì phòng ngừa bị Thẩm Nhĩ nhớ thương, Thẩm Dịch dứt khoát đem kem lấy ra tới, trong ánh mắt không thể tin tưởng được của Thẩm Nhĩ, chỉ mấy ngụm liền ăn sạch.
“Ca ca?”
Trong mắt của Thẩm Nhĩ chứa đầy nước mắt, không thể tin được sự việc vừa xảy ra.
Thẩm Dịch hé miệng cho bé xem: “Xem, ăn xong mất rồi!”
“Oa!”
“Ca ca hư!” Thẩm Nhĩ bi thương muốn chết, oa một tiếng khóc ra tới.