Trên mặt Thu Ý Bạc đầy vẻ có thể chơi được như vậy sao? Những người trong tu chân giới các người giỏi thế!
Viên đá lưu ly vỡ thành nhiều mảnh trong tay của y. Phản ứng đầu tiên của y là mình bị lừa - rõ ràng là y không thể làm được chuyện như vậy, đừng nói là y, ngay cả một người trưởng thành bình thường chưa qua tu luyện cũng không làm được!
Nhặt một hòn đá to bằng nắm tay ở bên vệ đường (không phải ở khu vực đặc biệt) và dựng một gian hàng ở xã hội hiện đại. Ai có thể đập vỡ nó bằng một tay sẽ được thưởng một vạn đồng tiền thưởng, gian hàng này được mở từ mười tám đến tám mươi tuổi thì có lẽ một vạn đồng tiền thưởng sẽ vẫn nằm ở đó.
Ông lão sửng sốt, nắm lấy tay Thu Ý Bạc xem xét kỹ lưỡng. Thu Hoài Lê bên cạnh biết có chuyện không ổn, ngay lập tức đem đứa trẻ nhà mình giấu ra sau người. Chủ quán không phải là người bình thường, y vừa động thì không thể di chuyển được.
Đám đông xung quanh đã tản ra, để lại một khoảng trống.
Ông lão vẫn chăm chú nhìn y, Thu Ý Bạc bình tĩnh nói: "Lão bá, lão làm con bị thương."
"Con nghĩ là con đã làm vỡ viên đá này. Bao nhiêu vậy? Con sẽ nhờ Tam thúc bồi thường cho lão."
Ông lão gật đầu nghiêm túc và nói: "Tam thúc của con ở đâu? Dẫn ta đi gặp người đó."
Liễu Thanh Tùy mua xong đồ thì quay trở lại, thấy vậy hắn định giải thích, nhưng đột nhiên sắc mặt hắn tái nhợt, ngoan ngoãn đưa đám người quay trở về.
Khi về đến tòa nhà, ngay lập tức ông lão hóa thân thành Kỳ Thạch Chân Quân của tông môn Bách Luyện Sơn, khi vừa mở miệng ra thì đã nói rằng tiểu tử này làm vỡ lưu ly thượng phẩm của mình, nợ thì không cần phải trả mà muốn trả thì cũng không có khả năng trả. Vây nên gọi Tam thúc nhanh chóng mang Ngư Lân Sách ra đây để ghi nhận, lão có thể nhận đứa trẻ này làm đồ đệ để trả nợ.
Chân Quân này đang ở giai đoạn Luyện Thần Hoàn Hư đại năng. Hầu hết các đệ tử trong tòa nhà đều ở giai đoạn Nguyên Anh và Kim Đan, không có cách nào lý luận với ông lão. Từ giọng điệu của Kỳ Thạch Chân Quân có thể thấy rõ lão đã nhìn trúng đệ tử này và sau đó thuận miệng lấy một cái cớ để nói chuyện. Bọn họ không thể nói rằng họ vẫn có thể mua một khối Thiên Thanh thạch để đền bù vì vậy họ đành phải mời vị tiền bối đến ngồi tầng hai tòa nhà đợi một lúc, đợi cho thúc của y đến để thảo luận.
Đệ tử thường xuyên đảm nhận nhiệm vụ Xuân Yến của bọn họ đã gặp phải chuyện như vậy quá nhiều lần.
Các tông môn lớn đến thế giới phàm trần để tìm kiếm những người có gốc rễ linh căn. Hầu hết trong số họ sẽ gia nhập tông môn của riêng mình, nếu thực sự không phù hợp hoặc nếu họ được các tu sĩ từ các tông môn khác nhìn trúng, nếu tông môn cùng với bản thân tu sĩ này hoặc tông môn của bọn họ có chút giao tình với nhau thì tông môn cũng rất vui mừng tạo nên một mối thiện duyên.
Nếu có thù hận, thì xin lỗi - muốn đệ tử ư? Nằm mơ đi!
Cho nên có rất nhiều đại năng nhìn thấy đệ tử yêu thích nhưng không thể đánh nhau thì sẽ tìm cớ để đến cửa trước, cũng sẽ dễ dàng nói chuyện hơn. Ví dụ như viên lưu ly thượng phẩm này, một viên bằng nắm tay sẽ tốn gần hai mươi viên linh thạch thượng phẩm. Các tông môn bình thường không phải không đủ khả năng chi trả, nhưng phần lớn sẽ không muốn trả giá cao như vậy để đổi lấy một đệ tử trẻ tuổi chỉ có Huyền linh căn.
Thu Lâm Dữ xuống lầu và thấy một lão bá ngồi ngay ngắn bên cửa sổ tầng hai. Ông bước lên và khom người: "Thu Lâm Dữ, đệ tử của Lăng Tiêu Tông Tẩy Kiếm Phong, bái kiến Kỳ Thạch Chân Nhân."
Kỳ Thạch Chân Quân nheo mắt, sau đó ánh mắt rơi vào lông mày của Thu Lâm Dữ, gật đầu: "Ngươi là Tam thúc của đứa trẻ này sao? Không có gì lạ... Ta nghe nói ngươi đã đạt đến đỉnh cao của Hóa Thần, thật không tồi."