Lúc Miyazaki Ren và Matsuda Jinpei đến nơi, Date Wataru, Morofushi Hiromitsu và Furuya Rei đã đến được một lúc. Vài cô gái đang vây quanh Morofushi Hiromitsu và Furuya Rei trò chuyện, còn Date Wataru thì ngồi một bên "ực ực ực" uống bia.
"Lớp trưởng, sao cậu cũng ở đây?" Matsuda Jinpei khá bất ngờ khi nhìn thấy Date Wataru, dù sao thì anh chàng này cũng có bạn gái rồi mà.
"Hahaha, không đủ người, Hagi kéo tớ đến cho đủ số, còn nói là bao tớ tiền bia."
"Cái tên Hagi này, thật là..." Matsuda Jinpei vừa ngồi xuống đã rót một cốc bia thật to, "Mà này, Hagi đâu rồi? Sao không thấy cậu ta đâu cả?"
Vừa dứt lời, liền nghe thấy giọng nói của Hagiwara Kenji: "Xin lỗi, xin lỗi mọi người, tớ vừa đưa một bà bầu đi bệnh viện nên đến muộn."
"Hả? Ai mà tin cái lý do đó chứ." Matsuda Jinpei liếc mắt khinh bỉ.
"Miyazaki đâu? Cậu ta không đến à?" Hagiwara Kenji đảo mắt nhìn một vòng nhưng không thấy Miyazaki Ren đâu.
"Ơ, lúc nãy còn ở đây mà." Matsuda Jinpei lúc này mới phát hiện ra Miyazaki không biết đã đi đâu. Nhìn trái nhìn phải một hồi, cuối cùng cậu cũng thấy Miyazaki đang trò chuyện với đầu bếp.
Đầu bếp là một cô gái tóc vàng da nâu, phần trên chỉ mặc độc một chiếc áo ngực in hình ngọn lửa, trên cổ đeo choker da, tay múa dao thoăn thoắt, trông vô cùng mạnh mẽ, quyến rũ.
Cảnh tượng này khiến mấy chàng trai trẻ chưa trải sự đời đỏ bừng mặt, không dám nhìn thêm nữa, chỉ có thể cúi gằm mặt xuống.
"Cái tên Miyazaki này, lúc đối diện với con gái lại không hề lúng túng gì cả!" Matsuda bực bội uống một hơi cạn sạch cốc bia.
Furuya Rei vội vàng tìm chủ đề khác để nói, "Món khai vị cũng khá ngon, tuy là nhà hàng chuyên về thịt nướng."
"Ừm... Không khó làm." Morofushi Hiromitsu nếm thử món khai vị rồi kết luận, "Nếu Zero thích, sau này tớ làm cho cậu, dạy cậu cũng được."
"Ai ya, chúng tớ cũng muốn ăn món khai vị do Morofushi làm, đến lúc đó có thể dạy cho chúng tớ được không?" Một cô gái tham gia buổi gặp mặt lên tiếng.
Morofushi Hiromitsu suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu có thời gian, chúng ta có thể cùng nhau học."
Các cô gái rõ ràng rất vui vẻ, hào hứng hẹn ngày giờ học làm món khai vị.
"Vừa nãy tớ có hỏi rồi, món khai vị ở đây miễn phí, lại còn được đóng gói mang về, đến lúc đó chúng ta xin thêm một ít mang về là được." Miyazaki không biết đã trở về chỗ ngồi từ lúc nào, nghe thấy mọi người nói chuyện liền đưa ra ý kiến mà cậu cho là rất khả thi.
"Miyazaki, cậu về rồi à." Thấy bạn tốt trở về, Matsuda Jinpei vội vàng đưa cho cậu một đĩa thịt bò nướng, "Tớ còn tưởng cậu đã thông suốt rồi chứ, sao lại không biết nhìn sắc mặt người khác thế?"
"Thông suốt cái gì?"
"Không phải cậu đã đến bắt chuyện với nữ đầu bếp rồi sao? Chẳng lẽ đó không phải là đã thông suốt à?"
"À, chuyện đó à." Miyazaki Ren gắp một miếng thịt bỏ vào miệng, hương vị béo ngậy của thịt bò lập tức lan tỏa khắp khoang miệng, "Vì thấy đầu bếp có cảm giác rất quen thuộc nên tớ mới hỏi tên cô ấy."
"Cảm giác quen thuộc?" Matsuda Jinpei lại quay đầu nhìn về phía đầu bếp, phì cười, quả nhiên là rất quen thuộc, "Vậy cô ấy họ Furuya à?"
"Không phải, họ Mito." Miyazaki Ren tiếc nuối thở dài.
"Mấy cậu đang nói gì vậy?" Date Wataru đang buồn chán uống bia tò mò xen vào.
"Bọn tớ đang tiếc nuối cho Zero vì đã để vuột mất một cô em gái." Matsuda Jinpei nghiêm túc nói.
Date Wataru nhìn theo ánh mắt của Matsuda, sau đó nhìn Furuya Rei đang bị các cô gái vây quanh, "Giống thật!"
Lúc này, các cô gái đang hỏi Furuya Rei về mẫu người lý tưởng của cậu, "Này, này, mẫu người lý tưởng của Furuya là gì vậy?"
Matsuda Jinpei ngồi bên cạnh lập tức giơ tay hào hứng trả lời: "Chuyện này tớ biết, là chị gái bác sĩ tóc dài màu vàng, lớn tuổi hơn cậu ta."
"Matsuda Jinpei!" Furuya Rei đặt cốc bia xuống, hai tay giơ lên định cho tên bạn cùng lớp lắm mồm này một trận.
Nghe thấy câu trả lời có chỉ hướng rõ ràng như vậy, các cô gái đều cảm thấy hụt hẫng, bèn chuyển chủ đề sang Miyazaki- chàng trai đẹp trai không kém, "Vậy Miyazaki thích kiểu phụ nữ như thế nào?"