Phòng của nhóm Matsuda Jinpei không có nhà tắm riêng nên sau khi tắm ở nhà tắm công cộng xong, cả nhóm kéo đến phòng Miyazaki Ren.
"Miyazaki! Cậu lâu thế! Nhanh lên nào!" Matsuda Jinpei cứ như ở nhà mình, leo lên giường Miyazaki Ren ngồi, giục giã.
"Đừng có giục, sắp xong rồi. Nếu cậu chán thì chơi ipad đi." Những thứ không muốn cho ai thấy đều đã được Miyazaki Ren cất kỹ, cậu chẳng lo nhóm Matsuda Jinpei phát hiện ra điều gì.
Nhưng mà một lúc sau, khi Miyazaki Ren lau tóc bước ra thì thấy Matsuda Jinpei đang cầm một tờ giấy vẽ, tay còn run run.
Aaaaaaaaa! Cứu mạng, sao lại để quên cái này chứ!!!
Miyazaki Ren muốn ngất xỉu! Bình thường cậu vẽ bằng phần mềm, chỉ có duy nhất một bức vẽ tay là bức này, định dùng để tổ chức minigame trên diễn đàn.
Trong tranh là hình ảnh của chính Miyazaki Ren, áo quần nửa kín nửa hở, gương mặt ửng hồng, đôi mắt bị dải lụa che khuất, hai tay bị trói bằng dây da, hai chân dang rộng, dường như đang quỳ trên người ai đó.
Cứu tôi, cứu tôi, Cứu tôi với!!!
Bình tĩnh! Bình tĩnh nào! Thế giới 2D khác với thế giới thật, chắc chắn họ sẽ không nhận ra mình đâu. Vẽ tranh thôi mà, có gì đâu chứ. Miyazaki Ren tự trấn an bản thân.
"Miyazaki, không ngờ cậu lại có sở thích này đấy~" Matsuda cười gian xảo, trêu chọc. Đều là những chàng trai đang tuổi thanh xuân, ai cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra mà, mặc dù giới tính hơi khác người thường, nhưng rõ ràng đó không phải là vấn đề.
Trên mặt Hagiwara cũng nở nụ cười mờ ám, "Khụ khụ, không ngờ gu của Miyazaki lại là thế này~"
"Mấy cậu đang nói gì vậy?" Miyazaki trưng ra vẻ mặt tôi rất ngây thơ rất thuần khiết, "Gần đây tớ mua linh kiện tốn kém quá, đây chỉ là tranh tớ vẽ để kiếm thêm thu nhập thôi, mấy cậu đang nghĩ gì vậy?"
"À, cái này..." Mấy người kia lập tức lộ vẻ mặt thất vọng.
Miyazaki giật lấy bức tranh từ tay Matsuda, nhướng mày, "Mấy cậu thất vọng cái gì?
Nếu đã hứng thú như vậy thì đến làm mẫu cho tớ đi, hiện tại tớ đang hơi thiếu ý tưởng."
"Hahaha, Miyazaki, không phải chúng ta phải đi sửa xe sao? Ông già Onizuka sắp về rồi, mau đi thôi." Không muốn trở thành nhân vật chính trong tranh, Matsuda vội vàng đổi chủ đề.
"Thôi được rồi.." Miyazaki ra vẻ miễn cưỡng, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng qua ải rồi!
Tay nghề của Hagiwara Kenji quả thực rất tốt, nội thất chiếc Mazda không bị hư hỏng gì nhiều, chỉ là bên ngoài có hơi nhiều vết xước.
"Tớ muốn sơn lại cái thứ này thành màu xanh lá cây!" Matsuda Jinpei chỉ vào chiếc Mazda, hào hứng nói.
"Jinpei đừng quậy nữa, giáo quan Onizuka sẽ nổi giận đấy."
"Vậy sơn màu đỏ thì sao? Không phải nói là sau khi con gái của vị tiền bối đã khuất của giáo quan Onizuka thi đậu cảnh sát sẽ nhận lại chiếc Mazda này sao? Màu đỏ hợp với con gái mà!" Miyazaki Ren thêm dầu vào lửa.
Hai người ăn ý với nhau, lấy lý do là vì muốn tốt cho con gái của vị tiền bối đã khuất, nhưng thực chất là muốn xem giáo quan Onizuka nghiêm nghị lái chiếc xe thể thao màu đỏ chói lọi, bắt đầu phun sơn lên chiếc Mazda.
Mấy người còn lại tuy miệng khuyên can nhưng trong lòng cũng đã bị thuyết phục, lần lượt xắn tay áo vào giúp sức.
Lúc giáo quan Onizuka trở về, chiếc Mazda trắng muốt đã biến thành màu đỏ chót. Mặt ông cũng đỏ gay chẳng khác gì chiếc xe lúc này.
"Lũ ranh con! Tất cả, đi lau dọn nhà tắm cho tôi! Một tuần!"