Bỏ Trốn Sau Khi Lừa Được Lão Đại Cấm Dục

Chương 26: Tình sâu nghĩa nặng

Liên Thành là người rất kiên cường, một khi nổi loạn lên thì không ai có thể làm khó dễ cô, nhưng chỉ có duy nhất mẹ Lương, bà chỉ cần nói vài lời đơn giản là đã có thể đánh cô tơi bời không còn mảnh giáp.

Lương Triều Túc thu tất cả vào trong mắt, vẻ mặt không nhìn rõ là vui vẻ hay tức giận: “Tôi tin tưởng em một lần cuối cùng, xét nghiệm máu có thể không làm.”

Liên Thành quay đầu nhìn lại hắn.

Cô đã nhận thức được nghệ thuật sử dụng ngôn từ của hắn đã được luyện đến mức cao thâm cỡ nào, dù hôm nay cô không cần làm xét nghiệm máu, nhưng bốn ngày sau vẫn không tránh khỏi kiểm tra sức khỏe, chỉ đơn giản là chờ một ngày thì khác so với chờ thêm ba ngày thôi.

Nhưng khi hắn nói ra lời này, thì lại biến thành hắn tình sâu nghĩa nặng, tin vào lời cô nói lúc trên xe rằng cô và Thẩm Lê Xuyên không còn tình cũ.

“Thế—” Liên Thành nhếch mày, “Cảm ơn?”

……….

Sau khi Liên Thành lên lầu, nhanh chóng thu dọn đồ đạc.

Đối với dạng nhân viên nhỏ như cô thì dựa theo pháp luật, hai ngày cuối tuần chính là ngày nghỉ.

Lương Triều Túc là tổng tài, tất nhiên sẽ không giống với cô. Hắn tự mình bành trướng thế lực ở thị trường phía Bắc, tháng trước hắn mới trở về đây, hiện tại đang trong giai đoạn hòa nhập và thích ứng với trụ sở chính.

Hai ngày nghỉ cuối tuần, việc cần xử lý ở công ty cộng thêm với các tiệc rượu xã giao, chỉ khiến hắn càng bận hơn so với ngày thường.

Liên Thành trốn sau rèm cửa, nhìn nhìn thấy hắn đi đến gara, quản gia đi theo sau lưng hắn.

“Hai ngày này, khi Liên Thành ra khỏi nhà thì nhớ để tài xế đi theo sau.”

Quản gia xin chỉ thị: “Tài xế chuyên dụng mới của tiểu thư Liên Thành tới thứ hai mới đến nhận chức, hay là cứ để tiểu Lưu tiếp tục đi theo tiểu thư trong hai ngày này?”

Lương Triều Túc ngẩng đầu lên, nhìn về phía phòng của Liên Thành, cảm xúc trong mắt hắn có chút dao động, nhưng vẫn chưa đủ để hắn thay đổi quyết định.

“Sắp xếp những người khác.” Hắn nhắc lại, “Tôi đã nói rồi, cấm tiểu Lưu lái xe cho cô ấy.”

Liên Thành thiếu chút nữa là bị hắn phát hiện, cô ổn định lại nhịp tim, sau khi xác định tiếng động cơ phía dưới đã đi xa thì cô mới cằm túi xách đi xuống lầu, đến cửa thì bị quản gia ngăn lại.

“Liên Thành, đại thiếu gia đã dặn dò, khi tiểu thư ra ngoài thì phải sắp xếp xe cho cô.”

Liên Thành siết chặt túi xách, giả vờ lơ đãng hỏi, “Vậy thì gọi tiểu Lưu đi.”

“Đại thiếu gia cấm tiểu Lưu lái xe cho tiểu thư.” Thật ra quản gia có cảm tình rất tốt đối với Liên Thành, “Tôi đã cố ý hỏi qua nhưng thái độ của đại thiếu gia rất kiên quyết.”

Liên Thành cắn răng, giám sát cô, đề phòng cô, còn muốn cô phải đội ơn hắn.