Lương Văn Phỉ được lời hay dỗ dành, không còn soi mói nữa, cô ta nghiêng đầu chờ Lương Triều Túc quyết định.
Chỉ thấy hắn đang nghiêng đầu nhìn sang Liên Thành.
Trong mắt có một tầng mây đen bao phủ, không giống như chán ghét, hay là không vui, mà càng giống như là một cảm xúc gì khác.
Một loại cảm xúc cổ quái, mơ hồ khó diễn tả.
Không biết vì sao trong lòng cô ta lại rất khó chịu.
Lại nhìn sang Liên Thành, chỉ thấy cô cúi đầu ảo não, không nhìn thấy rõ cảm xúc, chỉ thấy một mái tóc đen dài xõa lung tung trên vai. Vừa mềm mại thướt tha, vừa có một cỗ ý vị lạnh lùng.
Chính là cỗ ý vị này làm cho Thẩm Lê Xuyên nhớ mãi không quên, ngày đêm mơ đến. Là thứ dễ câu dẫn đàn ông nhất.
Lương Văn Phỉ cảm thấy bất an: “Anh cả, làm gì có chuyện nào trùng hợp như vậy, em thấy là do cô ta đã sớm có sự chuẩn bị từ trước, bây giờ cứ để lấy máu của cô ta làm xét nghiệm đi.”
Liên Thành run sợ, cô ngẩng đầu lên: “Nếu như chó có trí thông minh thì nó cũng sẽ không nói ra loại lời này. Nếu có bản lĩnh thì tự mình giữ lấy, đừng có mà đổ lỗi hay oán trách người khác.”
“Liên Thành.” Từ trên cầu thang truyền đến một tiếng quát lớn.
Mẹ Lương đi xuống, “Mẹ nuôi dạy con lớn đến chừng này, nhưng con chỉ học được cách chửi mắng người khác thôi sao?”
Liên Thành nhìn về phía bà, trong mắt mắt mờ mịt không rõ, “Mama, lần này mẹ cũng chính tai nghe thấy mà, là do Lương Văn Phỉ cố tình gây chuyện với con trước cho nên con mới phản kích lại.”
Mẹ Lương đi lướt qua cô, đến đứng bên cạnh Lương Văn Phỉ: “Lễ phép của con đâu? Con nên gọi Phỉ Phỉ là chị.”
Trong chốc lát, Liên Thành trầm mặt.
Từ có lý biến thành vô lý, là cô sai, vòng qua vòng lại vẫn là do cô sai.
Cô hận lại không thể tiếp tục tự lừa dối bản thân.
Trong bốn năm này, mỗi lần Lương Văn Phỉ gây chuyện với cô, mẹ Lương là chủ mẫu trong nhà, bà làm sao có thể không biết được chứ?”
Chẳng qua bà chỉ đơn giản là cảm thấy cô vốn nên chịu mà thôi.
Sau khi đè ép cô xong, mẹ Lương quay đầu lại nắm tay Lương Văn Phỉ: “Chúng ta đến Thẩm gia thôi, hôm nay chúng ta sẽ thảo luận về quy trình của hôn lễ, nhẫn cưới của con và Lê Xuyên đã được giao tới rồi, đến lúc đó hai con có thể mang thử xem vừa không. Mẹ và Thẩm phu nhân sẽ cùng nhau lựa chọn váy cưới và trang sức luôn.”
Liên Thành đứng yên tại chỗ, nhìn theo bóng dáng dần biến mất của mẹ Lương.
_______
Ad: khi nào tui set vip thì số chữ sẽ nhiều hơn, trung bình là ngàn chữ. Giờ mấy bạn ráng đọc đỡ nha, tại tui muốn ăn gian chương.