Tuấn Dương bàng hoàng khi nghe bác sĩ thông báo về tình trạng của Tinh Anh. Anh cảm giác như bầu trời sụp đổ xuống đầu mình. Hạnh phúc vừa chớm nở, giấc mơ về gia đình nhỏ ấm cúng bỗng chốc trở thành ảo ảnh. Anh không thể chấp nhận sự thật phũ phàng này, anh không muốn mất cô, không muốn mất đi đứa con chưa chào đời.
Anh ôm chặt lấy Tinh Anh, truyền cho cô sự ấm áp và lòng dũng cảm. "Mọi chuyện sẽ ổn thôi, anh sẽ ở bên cạnh em." Anh thầm thì, giọng anh run rẩy nhưng kiên định.
Tinh Anh lặng người trong vòng tay anh, nước mắt cô âm thầm lăn dài. Cô sợ, sợ cái chết, sợ phải rời xa anh, sợ không được nhìn thấy con mình chào đời. Nhưng cô cũng không muốn ích kỷ giữ lại đứa con trong bụng mà đánh đổi bằng chính mạng sống của mình.
"Tuấn Dương, em... em sợ." Tinh Anh nói, giọng cô nhỏ bé như tiếng thở dài.
"Đừng sợ, có anh ở đây rồi." Tuấn Dương vuốt tóc cô, cố gắng trấn an cô. "Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua chuyện này."
Anh tìm kiếm những bác sĩ giỏi nhất, những phương pháp điều trị tốt nhất cho cô. Anh không ngần ngại chi tiền, chỉ mong cô có thể khỏe lại. Nhưng tin tức từ các bác sĩ đều không khả quan. Khối u đã quá lớn, phẫu thuật là giải pháp duy nhất, nhưng tỷ lệ thành công rất thấp.
Giữa những ngày đen tối ấy, một tin nhắn từ Paris khiến Tinh Anh vừa bất ngờ, vừa bối rối. Marc, nghe tin về bệnh tình của cô, đã quyết định bay sang Thượng Hải ngay lập tức.
"Tinh Anh, em sao rồi? Anh đã đến Thượng Hải rồi, cho anh gặp em được không?" Tin nhắn của Marc tràn đầy sự lo lắng.
Tinh Anh ngần ngại, cô không muốn gặp lại Marc trong hoàn cảnh này. Cô sợ sự hiện diện của anh ta sẽ khiến cho mọi chuyện thêm phức tạp, sẽ khiến Tuấn Dương đau lòng. Nhưng rồi, nhìn khuôn mặt mệt mỏi và lo lắng của Tuấn Dương, cô lại không nỡ từ chối lòng tốt của Marc.
Marc đến bệnh viện với gương mặt hốc hác và lo lắng. Anh vội vã hỏi han tình hình của Tinh Anh từ Tuấn Dương. Dù trong lòng vẫn còn những cảm xúc khó nói về người đàn ông này, nhưng Marc hiểu rằng, lúc này họ có chung một mối bận tâm, đó là sức khỏe của Tinh Anh.
Tuấn Dương cảm kích trước sự quan tâm của Marc. Dù anh không muốn nhận sự giúp đỡ từ tình cũ của Tinh Anh, nhưng trong hoàn cảnh này, anh cũng không thể từ chối. Họ cùng nhau trao đổi với bác sĩ, cùng nhau tìm kiếm giải pháp tốt nhất cho Tinh Anh.
Marc, với những mối quan hệ của mình ở Pháp, đã liên lạc với một bác sĩ thần kinh nổi tiếng ở Paris. Vị bác sĩ này là chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực điều trị u não, và ông đồng ý xem xét trường hợp của Tinh Anh.
Sau khi xem hồ sơ bệnh án và các kết quả kiểm tra, vị bác sĩ từ Paris đưa ra một tia hy vọng mới cho Tinh Anh. Ông cho rằng, có thể thực hiện một ca phẫu thuật mới, với công nghệ tiên tiến hơn, có thể loại bỏ khối u mà không ảnh hưởng đến thai nhi. Tuy nhiên, ca phẫu thuật này rất phức tạp và tốn kém, và nó chỉ có thể được thực hiện tại Pháp.
Tinh Anh và Tuấn Dương đứng trước một lựa chọn khó khăn khác. Họ phải quyết định liệu có nên đưa Tinh Anh sang Pháp để thực hiện ca phẫu thuật này hay không. Nếu thành công, Tinh Anh có thể sống và giữ được con. Nhưng nếu thất bại, họ sẽ mất cả hai.
"Anh sẽ ủng hộ bất kỳ quyết định nào của em, Tinh Anh." Tuấn Dương nói, anh nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương và lo lắng.
Tinh Anh nhìn anh, rồi lại nhìn Marc. Cô biết rằng, đây là quyết định quan trọng nhất trong cuộc đời cô. Nó liên quan đến tính mạng của cô, của con cô, và cả hạnh phúc của cô và Tuấn Dương.
Sau một đêm suy nghĩ dài, Tinh Anh đã đưa ra quyết định. Cô sẽ sang Pháp để thực hiện ca phẫu thuật. Cô muốn chiến đấu cho cuộc sống của mình, cho con của mình, và cho tình yêu của cô với Tuấn Dương.
Paris chào đón Tinh Anh bằng những cơn gió se lạnh đặc trưng của mùa thu. Không khí trong lành, thoáng đậm hương lá rụng và mùi cà phê thoang thoảng từ những quán vỉa hè. Thế nhưng, vẻ đẹp lãng mạn của kinh đô ánh sáng lần này không khiến lòng cô dễ chịu như những ngày tháng du học vô ưu vô lo. Trở lại Paris lần này, cô mang theo nỗi lo lắng về sức khỏe, gánh nặng của sự sống còn, và nỗi nhớ da diết về người đàn ông cô yêu thương ở phía bên kia bán cầu.
Tuấn Dương, vì trách nhiệm với công việc ở Thượng Hải, không thể cùng cô sang Pháp. Nhưng anh đã thu xếp công việc để có thể bay sang thăm cô thường xuyên nhất có thể. Anh giao lại những dự án quan trọng cho đối tác, chỉ giữ lại một số công việc có thể xử lý từ xa. Mỗi ngày, anh đều gọi điện cho cô, hỏi han tình hình sức khỏe, động viên cô và chia sẻ những câu chuyện thường ngày, như thể muốn thu hẹp khoảng cách xa xôi giữa hai người.
Marc là người đón Tinh Anh tại sân bay Charles de Gaulle. Anh ta giúp cô thu xếp chỗ ở tại một căn hộ gần bệnh viện, nơi cô sẽ thực hiện ca phẫu thuật. Anh ta cũng đã liên lạc với vị bác sĩ thần kinh nổi tiếng và thu xếp lịch hẹn khám cho cô. Tinh Anh biết ơn Marc vì sự giúp đỡ tận tình của anh ta, nhưng trong lòng cô luôn giữ một khoảng cách nhất định.
Bác sĩ Pierre Laurent, vị bác sĩ thần kinh mà Marc giới thiệu, là một người đàn ông trên năm mươi tuổi, với vẻ ngoài điềm đạm và uyên bác. Ông nổi tiếng là người có "bàn tay vàng" trong lĩnh vực phẫu thuật não. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng cho Tinh Anh, ông khẳng định rằng, có thể thực hiện ca phẫu thuật để loại bỏ khối u mà không gây ảnh hưởng đến thai nhi. Tuy nhiên, ông cũng thẳng thắn nói rằng, ca phẫu thuật này rất phức tạp và có nhiều rủi ro.
"Cô Lục, tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu chữa cho cô và con của cô. Nhưng tôi không thể đảm bảo 100% thành công. Cô cần phải chuẩn bị tinh thần cho mọi khả năng có thể xảy ra." Bác sĩ Laurent nói với Tinh Anh.
Tinh Anh gật đầu, cô hiểu rõ tình trạng của mình. Cô sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách, miễn là cô có thể giữ lại đứa con của mình và trở về bên Tuấn Dương.
Những ngày trước ca phẫu thuật là những ngày dài đằng đẵng và đầy lo lắng đối với Tinh Anh. Cô thường xuyên gọi điện cho Tuấn Dương, muốn nghe giọng nói của anh, muốn cảm nhận sự ấm áp của anh từ phía bên kia đại dương. Mỗi cuộc trò chuyện với anh đều là nguồn động viên to lớn giúp cô vững tâm hơn.
Marc cũng luôn ở bên cạnh, chăm sóc cô tận tình. Anh ta đưa cô đi khám bệnh, mua sắm những thứ cô cần, và nấu cho cô những món ăn ngon. Tinh Anh cảm kích trước sự quan tâm của anh ta, nhưng trong lòng cô luôn giữ một khoảng cách nhất định. Cô không muốn làm cho Tuấn Dương hiểu lầm, và cô cũng không muốn cho Marc hy vọng hão huyền.
Ngày phẫu thuật cũng đến. Tinh Anh nằm trên bàn mổ, tim cô đập thình thịch trong l*иg ngực. Cô sợ, nhưng cũng tràn đầy hy vọng. Cô nhắm mắt lại, cầu nguyện cho ca phẫu thuật thành công, để cô có thể trở về bên Tuấn Dương và đón đứa con yêu của họ chào đời.