[Sách vải: (Giai đoạn đầu) Bé ở độ tuổi này rất thích dùng miệng để khám phá thế giới, chất liệu của sách vải này rất an toàn, có thể giặt được và khó rách.]
[Sách cảm ứng: (Giai đoạn xúc giác mẫn cảm) Dùng ngón tay linh hoạt chạm vào các vật liệu khác nhanh trong sách để kí©ɧ ŧɧí©ɧ phát triển giác quan.]
[Sách âm thanh: ( Giai đoạn thính giác mẫn cảm) Dùng tay nhỏ chạm vào cơ quan, ngay lập tức sẽ phát ra âm thanh thú vị!]
[Sách động: (Giai đoạn chuyển động mẫn cảm) Dùng tay nhỏ chạm đến những chiếc hố kì lạ, sẽ thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bé con!]
Ôn Dụ Đóa chọn lựa hai quyển sách phát ra âm thanh thú vị cùng chơi với Chu Thiếu Ngu.
Chu Thiếu Ngu lần đầu tiên tiếp xúc chính thức với sách tranh, đôi mắt hắn như muốn phát sáng. Hắn giật lấy quyển sách trong tay Ôn Dụ Đóa, dùng đôi tay mập mạp mạnh mẽ xé nó. Đáng tiếc chất liệu của cuốn sách này không thể xé rách, cuối cùng hắn cũng bất đắc dĩ từ bỏ.
Ôn Dụ Đóa cảm thấy buồn cười, nhàn nhạt nói: "Tại sao quyển sách này lại chắc chắn như vậy? Chính là để phòng ngừa các bạn nhỏ như con xé đó."
Chu Thiếu Ngu mở to đôi mắt, tay nhỏ vỗ vỗ trên hình ảnh vẽ động vật nhỏ, mỗi động vật nhỏ đều có hình dạng khác nhau, màu sắc tươi đẹp, rất sống động.
"Đây là con hổ, đây là con khỉ, đây là chó nhỏ……"
Mỗi động vật nhỏ đều có một cái "Cơ quan" trên người. Ôn Dụ Đóa ấn lên cơ quan trên người con hổ, đột nhiên trong sách truyền đến một tiếng hổ gầm rất chân thật, vang vọng trong căn phòng.
Chu Thiếu Ngu ngốc tại tại chỗ! Lần đầu tiên hắn thấy một loại âm thanh kỳ quái lại rất đáng sợ như vậy. Khuôn mặt nhỏ đã học được nhíu mày và lắc đầu: "Ưm……Ưm……"
"Không thích sao?" Ôn Dụ Đóa nhướng mày: "Vậy chúng ta nghe tiếng mèo con có được không?"
Ôn Dụ Đóa ấn lên công tắc trên người mèo con thì truyền đến một tiếng kêu nũng nịu "Meo.....Meo....."
Ôn Dụ Đóa vươn hai tay giả làm dáng vẻ của mèo con, học tiếng kêu trong sách làm trò trước mặt Chu Thiếu Ngu: "Meo...."
Chu Thiếu Ngu thấy mẹ biểu diễn nhiều âm thanh phong phú như vậy, cuối cùng cũng có hứng thú, dùng tay nhỏ học ấn "Cơ quan", sau khi nghe được âm thanh thì mở cái miệng nhỏ chưa mọc răng cười rộ lên.
Căn phòng nhanh chóng tràn ngậm âm thanh của các loại động vật khác nhau, cùng với giọng của người giả mèo, giả chó kêu, giả gà trống kêu, giả dê kêu……Từng tiếng kêu khác nhau nối hết đợt này đến đợt khác.
Lúc này, Chu Tri Việt đang lẳng lặng đứng ngoài cửa phòng Ôn Dụ Đóa.
Cách một lớp ván cửa, hắn nghe thấy Ôn Dụ Đóa vừa cười lớn vừa học tiếng bò kêu, còn chơi vui vẻ hơn bé con phía trong vui vẻ: "Moo....Moo."
Chu Thiếu Ngu chảy nước miếng, vẻ mặt ngây ngốc: "……"Đột nhiên mẹ trở nên kỳ quái, phải làm sao bây giờ?
Đôi mắt Chu Tri Việt khẽ gợn sóng, bàn tay giơ lên chuẩn bị gõ cửa dần dần buông xống. Hắn trầm mặc nghe thêm năm phút nữa rồi lặng lẽ xoay người rời đi.
Hai mẹ con chơi với nhau gần một tiếng đồng hồ, Ôn Dụ Đóa cho Chu Thiếu Ngu uống sữa ru ngủ xong, cuối cùng cũng có được khoảng thời gian riêng tư thuộc về mình.
Cô mở phần mềm có đôi mắt to màu cam ra, ấn màn hình nhanh chóng đánh chữ.
Một tuần trước, Ôn Dụ Đóa có đăng ký một tài khoản tên là [Cậu Bé Tiểu Ngư Tóc Xoăn], dùng để ghi lại quá trình nuôi con của mình. Mỗi ngày, cô đều chia sẻ những kiến thức, kinh nghiệm, kĩ năng làm mẹ và cách nuôi dạy con của mình lên hệ thống.
Như vậy, có thể giúp cô dễ dàng xem lại lúc nào mà còn có thể giúp đỡ các bà mẹ có nhu cầu tham khảo để nuôi con.
Ví dụ: Chủ đề hôm nay chính là [Cách chọn sách trong hơn 6 triệu cuốn sách tranh mà không bị lừa.]