Bị Lộ Tiếng Lòng, Nữ Phụ Hoàn Toàn Buông Thả Trong Show Hẹn Hò

Chương 29

"Tống Kiều Kiều!" Cát Vũ Kỳ cất cao giọng lên tám tông, bị Tống Kiều Kiều làm cho tức điên.

Mộ Vân Oản lại đứng ra làm người hòa giải, "Kiều Kiều, Vũ Kỳ chỉ là có tính cách phóng khoáng và ngay thẳng thôi, cậu đừng hiểu lầm."

Tống Kiều Kiều gật đầu, ảo não nói: "Tôi hay nghe Vũ Kỳ nói "mọi người đều là anh em tốt" hay "con gái các cô" gì đấy, nên mới nghĩ như vậy."

【Chậc, ai mà biết được, lỡ như một ngày nào đó chuyện cô ta đi Thái Lan về thành sự thật, thế thì không phải kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá sao? Người nào đó được theo đuổi, còn có thể khoe với người khác là mình từng được một người song tính theo đuổi, kiểu như "tôi có thứ mà anh không có" ấy, tuyệt đối thắng chắc.】

"Phì——"

Thẩm Chi Uyên bật cười, tai Nghiêm Dật Thừa nghe thấy tiếng cười chế nhạo, khiến mặt anh ta lập tức tối sầm.

Phó Gia Hằng cũng không nhịn được mà nở nụ cười vui mừng trước nỗi đau của người khác, nếu chuyện này mà xảy ra với hắn, thì cả đời hắn sẽ không dám ngẩng đầu lên mất.

"Ồ, hóa ra không chỉ mình tôi nghĩ vậy, các anh cũng nghĩ như thế à."

Tống Kiều Kiều không biết câu nào của cô đã chọc bọn họ cười, nhưng điều đó không quan trọng, chỉ cần cô có thể lợi dụng là được.

Khuôn mặt của Cát Vũ Kỳ lúc đỏ bừng lúc trắng bệch, cuối cùng vì quá xấu hổ mà trở nên như sắp khóc, tốc độ thay đổi biểu cảm này nhanh hơn cả những nghệ sĩ đổi mặt trong kịch truyền thống của Tứ Xuyên nữa.

"Ôi, các anh làm sao thế? Sao lại có thể cười trước mặt người khác như vậy, quá đáng lắm rồi.”

Tống Kiều Kiều nghiêm túc quở trách, lúc này cô hóa thân thành sứ giả công lý, đứng trên đỉnh cao đạo đức chỉ trích bọn họ.

Thì ra làm sứ giả công lý lại có cảm giác thế này, chẳng trách trước đây Đại Ngốc Xuân luôn hùng hổ lao về phía Mộ Vân Oản mà không tiếc mạng.

Mộ Vân Oản cũng không hiểu tại sao Phó Gia Hằng và Thẩm Chi Uyên lại cười vào lúc này, sự việc phát triển quá nhanh đến mức cô ta chưa kịp phản ứng lại.

Cô ta chưa kịp nghĩ ra kế sách để giải quyết cả hai phía, đạo diễn Dương đã thông báo tình hình gửi tin nhắn rung động.

Cát Vũ Kỳ vừa căm ghét Tống Kiều Kiều vì khiến cô ta xấu mặt, lại vừa trách Mộ Vân Oản lạnh lùng. Cô ta gặp chuyện mà Mộ Vân Oản chẳng thèm nói gì, khiến cô ta cảm thấy mình thật ngốc nghếch.

“Tin nhắn rung động đã được tải xong, mời các khách mời xem VCR.”

Người nhận được nhiều sự chú ý nhất là Mộ Vân Oản, cả ba khách mời nam đều gửi tin nhắn rung động cho cô ta.

Phó Gia Hằng: "Muốn cùng em đến Iceland ngắm cực quang."

Thẩm Chi Uyên: "Chị Oản, hôm nay hẹn hò với chị rất vui, mong chờ lần sau nhé."

Nghiêm Dật Thừa: "Oản Oản, em có muốn đi dạo cùng anh không?"

Kết quả này không nằm ngoài dự đoán, nội tâm Tống Kiều Kiều không hề có chút gợn sóng, thậm chí còn muốn cười.

Cô có thể bình thản, nhưng Cát Vũ Kỳ thì không.

Khi biết mình không nhận được tin nhắn nào, tâm trạng vốn đã tồi tệ của cô ta càng tồi tệ hơn, gương mặt đen lại, ngũ quan như biến dạng.

Trái tim Nghiêm Dật Thừa là đá sao? Khi chương trình hỏi người anh ta muốn hẹn hò nhất là ai, anh ta chọn Mộ Vân Oản, gửi tin nhắn rung động cũng là cho Mộ Vân Oản.

Mộ Vân Oản, Mộ Vân Oản! Nghiêm Dật Thừa chưa từng nhìn mình sao? Rõ ràng người hẹn hò với anh ta hôm nay là cô ta, người gửi tin nhắn rung động cũng là cô ta, tại sao lại đối xử với cô ta như vậy?

Tống Kiều Kiều quan sát sắc mặt của Cát Vũ Kỳ, cô mím môi lại để ngăn khóe miệng sắp nhếch lên, hắc hóa đi nào ~

Mong chờ Cát - tiểu phù thủy hắc ám - Vũ Kỳ sớm ra sân ~

Đến lượt tài khoản của Tống Kiều Kiều, mọi người không thấy được trò cười của chó liếʍ, vì cô đã gửi tin nhắn rung động cho Thẩm Chi Uyên, thậm chí còn là hai tin nhắn.

Tống Kiều Kiều: "Là em trai tốt thì giúp chị chém một đao đi!"

Tống Kiều Kiều: "Chị đang tham gia sự kiện rút tiền thưởng của Pxx, giúp chị chém chém chém nhé, chỉ còn thiếu em nữa thôi..."

*Chém một đao: ở đây ám chỉ đến hành động nhờ người khác giúp giảm giá hoặc cắt giảm số tiền trong một chương trình khuyến mãi, kiểu như tham gia một sự kiện nhận thưởng yêu cầu bạn bè hoặc người thân "chém" hay "cắt" giúp một phần số tiền.

Toàn trường im lặng nhìn màn hình lớn, im lặng vào lúc này còn có giá trị hơn bất kỳ lời nói nào.

Đạo diễn Dương ở phía sau hậu trường không khỏi giơ ngón cái lên khen Tống Kiều Kiều, vẫn là cô biết cách tạo trò.