Anh Trai Vạn Người Ghét Trong Văn Đoàn Sủng Sống Lại Rồi!

Chương 23

"Mẹ em gọi." Trình Gia Ức vừa mong đợi vừa vui mừng, định lau khô tay để nghe máy.

Nhưng Dương Lạc Lạc đã nhanh hơn cậu một bước: "Gia Gia, tay em đang ướt không tiện, anh giúp em bấm nhé."

Sau đó liền bấm nghe và bật loa ngoài.

"Cảm ơn anh." Trình Gia Ức ra vẻ không biết Dương Lạc Lạc có ý đồ gì, ngoan ngoãn cảm ơn.

Vừa bắt máy, một giọng nữ dịu dàng liền vang lên:

"Gia Gia, sao con lại gây chuyện nữa rồi?"

Dương Lạc Lạc: ???

Dương Lạc Lạc suýt nữa thì tức tới bật cười.

Trình Gia Ức vội vàng nói: "Mẹ, con không có."

Mẹ Trình Gia Ức thở dài: "Vậy chuyện Khổng Đức Hồng Phi là sao? Nếu con không chọc giận cậu ta, trong trại hè có hơn bảy mươi mấy người, sao cậu ta không gây sự với người khác mà lại gây sự với con?"

"Mẹ, con cũng không biết." Trình Gia Ức hơi luống cuống.

"Con lại không biết nữa rồi." Giọng mẹ có vẻ bất lực, "Từ nhỏ con đã như vậy, bảo con hòa đồng với bạn bè như thể là chuyện cực kỳ khó. Trước đây thì thôi, lần này đến cả Quân Quân cũng bị con hại khổ."

Trình Gia Ức từ từ dừng động tác lại, cúi đầu không cãi lại, trông có vẻ rất áy náy, cũng rất tủi thân.

"Lúc đầu con muốn cùng Quân Quân tham gia chương trình, mẹ đã rất phản đối, chính là sợ người đông, con lại gây họa."

Mẹ cậu dường như không vui lắm, nhưng giọng vẫn rất ôn hòa: "Con không được ưa nhìn, lại còn béo thành như vậy, mẹ đã nói con không thể nào có chỗ đứng trong giới giải trí, vậy mà con cứ khăng khăng muốn đi."

"Con không có khăng khăng muốn đi." Trình Gia Ức vội vàng giải thích: "Là ngày tuyển chọn mẹ bảo con đưa ô cho Quân Quân, con mới bị kéo vào cho đủ số..."

"Vậy nên là lỗi của mẹ à?" Mẹ cậu ngắt lời Trình Gia Ức.

"Con không có ý đó." Trình Gia Ức càng luống cuống, theo phản xạ vẫy tay, làm nước bắn tung tóe.

Cứ như ở phía đối diện không phải điện thoại mà là mẹ mình.

"Vậy lúc đầu con khăng khăng muốn cùng Quân Quân tham gia chương trình, con đã hứa với mẹ như thế nào?" Mẹ lại hỏi.

"Con hứa không gây chuyện, hứa sẽ chăm sóc em trai thật tốt." Trình Gia Ức nhỏ giọng nói.

"Vậy con đã làm được gì!" Giọng mẹ đầy vẻ đau xót:

"Vì chăm sóc con, mẹ mới phải sống xa ba con, dẫn đến việc hai chúng ta ly hôn. Ba con là người vô tâm, không chịu nhận con, ngay cả tiền sinh hoạt phí cũng nợ không trả. Chú Mạc nuôi con ăn học, cho con khôn lớn khỏe mạnh, Quân Quân cũng luôn đối xử tốt với con.”

“Lần này con nhất định muốn tham gia chương trình, em con còn cho con mượn quần áo của mình. Thế mà con thì sao?! Những điều đã hứa với mẹ chẳng làm được việc nào, lại còn hại Quân Quân thê thảm như vậy. Gia Gia, con thật sự làm mẹ quá thất vọng!"

"Mẹ, con sai rồi." Trình Gia Ức cắn môi, vô cùng áy náy.

"Con đừng lúc nào cũng chỉ biết nhận lỗi, con phải sửa đổi mới được." Giọng mẹ đầy bất lực: "Sau này con thật sự đừng gây thêm chuyện thị phi, làm mẹ phải lo lắng nữa."

"Mẹ, con sẽ không như vậy nữa đâu, con sẽ giữ khoảng cách với mọi người." Trình Gia Ức vội vàng đảm bảo.

Mẹ thở dài: "Thôi được, vậy mẹ tin con thêm một lần nữa."

"Cảm ơn mẹ." Trình Gia Ức suýt thì bật khóc.

Dương Lạc Lạc: ???

Dương Lạc Lạc nghe mà gân xanh giật giật.

Không phải anh nghĩ nhiều chứ, người mẹ này đang dùng lời lẽ để khiến Trình Gia Ức giữ khoảng cách với những người khác trong chương trình, tự khép mình lại?

Chẳng trách trong WeChat của cậu ấy chẳng có một người bạn nào, việc người khác không thích cậu ấy cũng là do bà ám thị phải không?!

Bà mẹ này, bà thật sự đang đả kích toàn diện con trai lớn của mình đấy, bóp chết mọi khả năng vươn lên của cậu ấy.

"Còn nữa, mấy bộ quần áo của Quân Quân bị dính đồ ăn vặt thì mau giặt đi, nhớ giặt tay, đừng lười biếng dùng máy giặt, sẽ làm hỏng quần áo của em đấy." Mẹ cậu lại dặn dò.

"Con đang giặt ạ, con giặt tay, phòng giặt của trại hè rất tiện." Trình Gia Ức vội vã nói.

"Ừm, vậy cũng được." Giọng mẹ cuối cùng cũng có chút ý cười.

Trình Gia Ức như được câu nói có ý khen ngợi này khích lệ, giờ đây mặt mới tươi sáng lên.

Mẹ cậu lại dặn cậu chăm sóc em trai cho tốt, rồi mới cúp máy.

Trình Gia Ức thấy hết vẻ phẫn nộ của Dương Lạc Lạc, vẫn thản nhiên tiếp tục giặt quần áo.

Mẹ yêu tôi như vậy, tất nhiên phải để cho nhiều người biết tình yêu của mẹ dành cho tôi chứ.

Mẹ, mẹ nhất định sẽ thích chút niềm vui bất ngờ tôi chuẩn bị cho mẹ, đúng chứ?